Sau đó hắn giải thích tường tận:
– Hai loại khác tạm thời không cần để ý, ngày hôm nay nói tới ấn ngự pháp. Ngự yêu sư có thể thông qua kháp động thủ ấn, lấy tiếng nói của bàn tay để chủ uy yêu linh. Ấn ngự pháp theo công năng phân biệt, chia làm chiến đấu ấn, luyện đan ấn, luyện binh ấn, hành phục ấn các loại. Ấn pháp càng tinh diệu, hiệu quả khi sử dụng càng thêm trác việt, ngày hôm nay ta sẽ dạy ngươi luyện đan ấn cơ bản.
Hai mắt Sở Vân nhất thời tỏa sáng, trong lòng kích động, nhịn không được điều chỉnh tư thế ngồi một chút. Chỉ cần bộ luyện đan ấn cơ bản này, nếu như để ở bên ngoài tuyệt đối là thứ chỉ có thể ngộ không thể cầu.
Hắn tại kiếp trước xa xa không hy vọng có thể sở
hữu một bộ luyện đan ấn.
Hiện tại, không chỉ cung cấp cho hắn cơ hội học tập, còn có danh sư đơn độc phụ đạo. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sở Vân đặc biệt quý trọng kỳ ngộ như thế này.
Loại thần tình của hắn rơi vào trong mắt Bạch Mi Đan Sư, nhất thời càng khiến Bạch Mi Đan Sư có cảm tình tốt. Vô luận là vị tiên sinh nào đều thích thư sinh chăm chỉ hiếu học. Chân tình của Sở Vân hiện ra, đây chính là thứ Bạch Mi Đan Sư rất ít nhìn thấy trên người các thư sinh bình thường khác.
Bởi vậy, Bạch Mi Đan Sư càng thêm giảng giải dụng tâm. Thậm chí ở trong đó còn truyền đạt rất nhiều kinh nghiệm sử dụng quý giá của riêng bản thân, giúp Sở Vân trách được rất nhiều đường vòng.
Thủ ấn luyện đan ấn cơ bản chỉ có bảy loại. Thế nhưng tổ hợp thành các loại ấn bí quyết lại lên tới hơn năm trăm năm mươi loại, khiến Sở Vân vô cùng giật mình.
Nhưng mặc kệ là có bao nhiêu ấn bí quyết, hắn càng học càng thêm hăng say. Loại nhiệt tình học tập như thế này để Bạch Mi Đan Sư thưởng thức không thôi.
Một người học dụng tâm, một người dạy càng dụng tâm, thời gian trôi qua phi thường nhanh, hai canh giờ chớp mắt đã trôi qua.
– Được rồi, phần cơ sở nhất của luyện đan ấn ngươi đã học xong. Thế nhưng học được không có nghĩa là nắm giữ, nắm giữ cũng không có nghĩa là thành thạo, thành
thạo không có nghĩa là tinh thông, tinh thông không có nghĩa là thành bản năng.
Trước khi cáo biệt, Bạch Mi Đan Sư vỗ vỗ bả vai Sở Vân, nhẹ nhàng căn dặn.
Sở Vân nghĩ tới trên học đường có rất nhiều thư sinh đã sớm nắm giữ các loại thủ ấn luyện đan cơ bản, thế nhưng số lượng luyện đan thất bại càng không ít, gật đầu trả lời:
– Học sinh nhất định sẽ gia tăng luyện tập, Đan Sư!
– Uh, nước chảy đá mòn, cơ sở vô cung quan trọng. Yêu cầu tiếp theo của ta đối với ngươi chí ít là trình độ tinh thông. Sau đó học tập luyện đan ấn càng cao cấp hơn, ngươi sẽ phát hiện được chỗ tốt thật lớn trong đó, được rồi, đi đi!
– Học sinh xin cáo lui!
Sở Vân rời khỏi học đường, trong lòng đã âm thầm quyết định chủ ý: Tinh thông? Tuy rằng mục tiêu Bạch Mi Đan Sư hạ đạt không phải là mục tiêu của chính mình. Không thể nắm giữ được thủ ấn luyện đan cơ bản tới trình độ “hóa thành bản năng” thì quả thực quá mức xin lỗi chính mình kiếp tước.
Khổ luyện luyện đan ấn cơ bản.
Trước tiên bắt đầu từ bảy thủ ấn cơ bản, Sở Vân nắm thủ ấn bất động, mỗi một thủ ấn thay phiên nhau tu luyện một canh giờ, ý đồ dùng thân thể lưu giữ ký ức về bảy thủ ấn này.
Khóa học luyện đan kết thúc, lúc hắn trở về phòng ở, trước tiên bắt đầu khổ tu hai canh giờ.
Thẳng cho tới khi chính ngọ, lúc này mới bước ra khỏi phòng, một mặt kháp thủ ấn, đi về phía thực đường. Thời điểm ăn cơm, một mặt dùng thủ ấn cầm đũ, liên tục rèn luyện thủ ấn, hai bàn tay thay phiên nhau chuyển hoán.
Trong thực đường thỉnh thoảng có người dùng nhãn thần kỳ dị nhìn sang, Sở Vân không hề để ý, chỉ làm theo ý mình.
– Sở huynh, nghe nói trên khóa học luyện đan huynh lại làm náo động, ngay cả Mã Hữu Tài cũng bị dắt mũi. Di? Huynh kháp động thủ ấn làm gì?
Kim Bích Hàm vừa mới tan học, bước tới thực đường liền gặp được Sở Vân.
Sở Vân trả lời như thực chất.
– Ông trời của ta, huynh thực sự không biết cả luyện đan ấn cơ bản sao?
Kim Bích Hàm nghe xong, rất không nói gì, nhịn không được trợn mắt nhìn Sở Vân.
