Một tay cậu cầm bát xương máu, một tay buông thõng dây sắt rỉ sét xen lẫn với luật Thiên Cương. Dù cho đôi mắt không thể nhìn thấy lại có thể cảm nhận hai sức mạnh khác nhau tràn ngập toàn bộ không gian, dù ở bên nào đều cực kỳ âm tà quỷ dị. Sự bảo vệ của Thập Tam Huyết Chân Nguyên Quân trên người trong nháy mắt bị dập tắt.
Sức mạnh ăn mòn của Ba Xà hư thối và Sơn Chủ quỷ Mạt Man xông tới.
Trang phục batik trên người Vệ Ách ngay lập tức ngâm thành màu đỏ sậm, tất cả là nhờ từng sợi dây sắt rỉ sét từ trong tay áo bay ra mạnh mẽ ổn định cơ thể.
Hiếm khi Vệ Ách cảm thấy không chắc chắn như vậy, dù là muốn đương đầu với “Sơn Chủ quỷ Mạt Man” hay “Ba Xà hư thối”. Nếu không cậu đã không nói với bọn Giải Nguyên Chân chờ cậu chết lập tức ra phó bản, chỉ là không thử một chút thì không phải tác phong của cậu.
Vệ Ách dựa vào sức mạnh của dây xích sắt rỉ sét đóng đinh vào sườn núi đứng vững.
Cùng lúc đó, lừa la hộ tống trai tráng đoàn ngựa thồ bị cuốn vào phát ra từng trận hí vang.
Họ bị “triệu hồi” từ cuối sông Hắc Giang, đổ bộ vào ngoại ô thị trấn nơi ba ngọn núi hợp nhất với nhau rồi ngã ở trên sườn núi khép lại thành bếp lò. Lúc này, trên sườn núi có vô số sợi dây thịt đang quằn quại —— đây là những thứ đã tấn công Vệ Ách trước đó.
Hiện tại, những sợi dây thịt thối rữa rỉ ra đã nối liền với trai tráng đoàn họ Thốn, kéo họ về phía khe hở của ba ngọn núi.
Hiển nhiên, Ba Xà hư thối muốn kéo những trai tráng của đoàn họ Thốn vào trong bếp lò Thoán Bặc làm vật tế để tăng sức mạnh cho bản thân.
Có lẽ do thiếu ý thức hoặc bị Sơn Vương quấy nhiễu, cả Vệ Ách và đoàn họ Thốn bị nó hấp thu đều rơi ở bên ngoài của lò bếp.
Lúc này, sợi dây thịt liên tiếp nối vào lưng của các trai tráng đoàn họ Thốn, lập tức phát triển và hòa nhập vào cơ thể của các trai tráng đoàn họ Thốn. Lừa la đoàn ngựa thồ hí vang, cắn quần áo của chủ nhân liều mạng kéo xuống, nhưng cũng không thể thay đổi được việc các anh em đoàn họ Thốn bị kéo vào bếp lò núi Thoán Bặc.
Tuy mắt của Vệ Ách không thấy gì, nhưng có thể đoán được chuyện gì đang xảy ra xung quanh mình từ tiếng lừa la và tiếng đá lăn.
Cậu hít một hơi thật sâu, hạ tay xuống nắm lấy bát máu xương nặng như ngàn cân rồi trèo lên trên, dây sắt rỉ sét đỏ tung bay từ trong tay áo, đuổi theo các trai tráng đoàn họ Thốn bị kéo đi —— Ba Xà hư thối và Sơn Vương đọ sức, tình huống như hai ngọn núi giằng co! Cậu và đoàn họ Thốn chính là sâu kiến bị núi nghiêng trời lở đất áp đảo, thực ra trong tình huống này họ rất bất lực, không thể làm gì được.
Song được việc nào hay việc đó luôn là thói quen của Vệ Ách.
Ngay khi sợi dây thịt nối với con cháu của tộc Thoán từng cung phụng Ba Xà, sức mạnh của Ba Xà hư thối dường như đã được tăng cường đôi chút, sức phản công cũng tăng lên. Những lớp ánh sáng dày đặc như dầu mỡ tràn ra từ trong “bếp lò” vây quanh núi Thoán Bặc rồi lan ra mọi phía.
Sức mạnh của Ba Xà hư thối và Sơn Chủ quỷ Mạt Man nghiền ép lẫn nhau, lúc này hình ảnh vốn dĩ mờ ảo và méo mó trong phòng livestream lúc này đã trở nên rõ ràng.
—— quỷ khí xanh đen đan xen với ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc.
Dãy núi sâu trong Thập Ngũ Mãnh đều phủ một lớp khí tà quỷ xanh đen u ám.
Mà cửa “bếp” hình thành từ núi Thoán Bặc vây kín đã không còn thấy trấn Cốt Thiêu ban đầu nữa. Chỉ còn lại vô số xác chết và đầu người nhô lên rồi rơi xuống trong một đống thịt dầu thối đen đúa. Khi góc nhìn của phòng livestream rơi xuống miệng bếp ở núi Thoán Bặc, từng đầu người nhấp nhô sôi sùng sục trong canh thịt quay về một hướng ——
Giống như là đang thông qua phó bản, cười với người sống trong hiện thực!
Một cơn ớn lạnh đột nhiên chạy dọc sống lưng của tất cả khán giả trong phòng livestream.
Sau lời giải thích của cục kiểm sát, bọn họ đã hiểu không có lối tắt trong phó bản này và phải ngăn chặn Sơn Vương ở trong phó bản, nhưng bây giờ đã không còn ai có thể ra con đường sống chiến thắng —— Vệ Ách mạnh cỡ nào thì cậu ấy vẫn là một con người, không có khả năng chống lại “Ba Xà hư thối” và “Sơn Chủ quỷ Mạt Man”.
Ba Xà hư thối vốn đã đáng sợ như vậy, mà “Sơn Chủ quỷ Mạt Man” còn chưa hiện thân sẽ ra sao đây?
Nếu một tồn tại như vậy sau khi vượt ải sống lại trong thế giới thực, vậy thì thực sự có thể trấn áp nó sao?
Sự tuyệt vọng tột cùng lan tràn trong hiện thực, thậm chí trong phòng livestream không còn ai có đủ can đảm để gửi thêm bất cứ bình luận nào, mọi người đều cắn chặt răng nhìn chằm chằm cảnh tượng lò núi Thoán Bặc.
Trong ánh sáng đen và sặc sỡ, một tay Vệ Ách nắm chặt xiềng xích đỏ rỉ sét, đấu sức với từng sợi dây thịt do hư thối sinh ra.
Sau khi cậu đuổi kịp đám người của đoàn ngựa thồ họ Thốn đang bị sợi dây thịt lôi đi, lập tức lấy sợi dây sắt rỉ sét hình thành từ những mảnh vỡ của luật Thiên Cương kéo họ lại không cho họ bị kéo vào lò núi Thoán Bặc. Sợi dây sắt màu đỏ rỉ sét đã bị nhiễm chút sức mạnh của quỷ thần, trong thời gian ngắn tạo ra sự giằng co ngắn ngủi với những sợi dây thịt thối rữa đó.
Sau khi lò núi Thoán Bặc mở ra cung phụng, Vệ Ách cảm thấy có gì đó khác thường.
—— Chủ thần, hoặc là nói “Thần Lang Quan” mà Chủ Thần nuốt chửng, hắn đã bị áp chế rồi.
Trong cốt truyện ẩn [Ba Xà Thoán Bặc], luật Thiên Cương đã trấn áp Chủ Thần ăn mòn vào bảng điều khiển, đóng khung hắn trong thân phận “Thần Lang Quan”. Phần áp chế này hóa giải nguy cơ tử vong mà Chủ Thần mang đến lúc đó, nhưng lúc này cũng hạn chế thực lực của Chủ Thần.
Mà nếu như “Thần Lang Quan” thực sự không bị Chủ Thần thay thế, thì có lẽ chỉ là quỷ thần vượt qua cấp lệ bình thường một chút, còn chưa đạt tới cấp thứ tai! Lúc này đối mặt với Sơn Chủ quỷ Mạt Man và Ba Xà hư thối, hắn lập tức bị trấn áp nặng nề.
Cơn giận lạnh lùng xâm nhiễm trong cơ thể, hiển nhiên với thân phận của Chủ Thần bị hai quỷ quái của phó bản áp chế là một sự sỉ nhục chưa từng có.
Vệ Ách dùng xiềng xích quấn lấy đoàn họ Thốn, đoàn ngựa thồ họ Thốn cũng biết đây là thời khắc sinh tử tồn vong, trên trán đều nổi gân xanh, hò hét cố kéo mình ra ngoài —— những sợi dây thịt đó đã cắm rễ vào lưng họ, khi bị kéo ra máu thịt bị xé toạc. Còn cả người đoàn ngựa thồ họ Thốn phủ đầy màu xanh đen, hiện ra dấu hiệu bị quỷ khí ô nhiễm.
Ngay khi đoàn ngựa thồ họ Thốn sắp cắt đứt sợi dây thừng,
Núi Thoán Bặc đột nhiên rung động ầm ầm.
Một luồng khí vận xanh đen khác quấn quanh núi, đột nhiên nhiễm vào núi đá cuồn cuộn vọt về phía họ.
[Cảnh báo: Người chơi Vệ Ách bị tấn công bởi luồng khí quỷ vận của “Sơn Chủ quỷ Mạt Man”, vui lòng rời khỏi khu vực hiện tại càng sớm càng tốt.] [Cảnh báo: Người chơi Vệ Ách bị tấn công bởi luồng khí quỷ vận của “Sơn Chủ quỷ Mạt Man”, vui lòng rời khỏi khu vực hiện tại càng sớm càng tốt.]Nhắc nhở của hệ thống liên tục vang lên hai lần, khi quỷ khí tấn công, cổ tay của Vệ Ách lại nặng trĩu, bát xương máu nứt ra, để lại dấu vết vỡ vụn.
Sơn Vương đang nấu Ba Xà phát hiện sự tồn tại của người chơi và đoàn họ Thốn liền tấn công họ. Điều kỳ lạ là theo lẽ thường, Sơn Vương nên ngăn chặn Ba Xà nuốt chửng vật tế để tăng cường sức mạnh, nhưng trong tình hình hiện tại, điều đó lại đang cản trở người chơi giải cứu đoàn ngựa thồ.
Gợi ý chói tai liên tục không dứt, sắc mặt Vệ Ách hơi trầm xuống.
“Sơn Vương” đang chờ Ba Xà nuốt vật tế!
Đoàn ngựa thồ bị kéo đến đây không chỉ vì sức phản công còn sót lại của Ba Xà mà là còn do sự dung túng của “Sơn Vương” —— thổ ty Thập Ngũ Mãnh ở Điền Nam dưới sự xúi giục của sư công áo vàng khiến cho đoàn họ Thốn ngàn dặm xa xôi áp giải rương đá xám trắng tới đây là để đoàn họ Thốn bị Ba Xà hư thối nuốt chửng.
Sơn Vương muốn nuốt, là Ba Xà sau khi nuốt đoàn họ Thốn.
Có lẽ là sau khi Ba Xà bị thối rữa, thiếu một thứ gì đó, cần con cháu đoàn họ Thốn có dòng máu của tộc Thoán để bổ khuyết.
Quỷ khí xanh đen ập đến, xiềng xích trong tay áo Vệ Ách bắt đầu tuôn ra.
Những giọt máu rơi xuống từ tay Vệ Ách, dưới sự tức giận, không cần Vệ Ách tự cung phụng thì sức mạnh của quỷ thần đã không ngừng tuôn ra từ tượng đá quỷ vật truyền đến trong tay Vệ Ách.
Quỷ khí xanh đen cuồn cuộn không ngừng, Vệ Ách bị tác dụng phụ của quỷ thần nhập xác làm cho cơ thể lung lay muốn ngã. Máu nhỏ xuống, từng đóa hoa bỉ ngạn đỏ rực nở rộ từ khe hở sợi xích.
Lông mày dài mà sắc bén của cậu nhíu chặt, máu không ngừng chảy ra giữa xương ngón tay.
Lúc này, phía sau truyền đến một tiếng quát lớn.
Đoàn ngựa thồ họ Thốn bị dây thịt của Ba Xà kéo liên tục đã từ bỏ việc giãy thoát mà thay vào đó cắm cờ đi núi Thoán Long lên bề mặt đá bị ô nhiễm và thối rữa. Lần này cờ đi núi vừa mới cắm xuống, cơ thể tất cả mọi người đoàn ngựa thồ đều teo tóp theo —— hệt như toàn bộ máu trong cơ thể họ đều đổ dồn về phía lá cờ.
Một lớp máu nhàn nhạt trộn lẫn khí đen rít gào tuôn ra từ lá cờ, chống lại quỷ khí xanh đen.
Cờ đi núi Thoán Long.
Máu trào ra cuồn cuộn từ lá cờ đi núi, thực sự khuấy động xác thịt sôi sùng sục trong miệng bếp lò núi Thoán Bặc, âm thanh mủ sôi sùng sục ngày càng vang. Những miếng thịt thối rữa biến thành màu đen đó ngày càng cao, sắp trào ra khỏi miệng núi. Đúng lúc này, đất rung núi chuyển, một dãy núi lớn cách bếp lò núi Thoán Bặc gần nhất, bắt đầu sụp đổ và tách ra ——
Kiểu sụp đổ và tách ra đó không giống như động đất lúc núi lở, dường như Sơn Chủ quỷ Mạt Man đã sớm nhận ra ý đồ của đoàn ngựa thồ họ Thốn muốn hiện ra chân thân từ trong núi.
Chân thân Sơn Chủ quỷ Mạt Man còn chưa xuất hiện, những luồng quỷ khí xanh đen điên cuồng tuôn ra từ trong khe nứt, tràn ngập mùi tanh khiến người ta buồn nôn.
Áp lực trên vai mọi người chợt tăng lên.
Ngay cả Vệ Ách, nếu không phải trong máu thịt của cậu có tồn tại tượng thần quỷ vật, thì chắc chắn cậu đã loạng choạng khuỵu gối xuống.
Sau khi Sơn Chủ quỷ Mạt Man có động tĩnh, bếp lò núi Thoán Bặc đã bị “Ba Xà hư thối” ô nhiễm lại hiện ra một lớp bầm tím xanh đen mốc meo. Những xác chết hình người trôi nổi trộn lẫn trong xác thối trong bếp lò, vươn tay về phía những người sống trên sườn đồi, kêu gào chói tai, một ngọn lửa quỷ xám trắng bẩn thỉu bốc cháy từ củi vật tế, đi theo ngọn núi đốt cháy về phía bọn Vệ Ách và đoàn ngựa thồ.
Lúc này phần lớn thân thể của đoàn ngựa thồ đã teo tóp, dường như phần lớn máu đã thấm vào cờ đi núi trong tay mình.
“Cậu Vệ, cậu Vệ…” Trán Thốn Đạo Hưng nổi gân xanh, ông cắn răng gian nan nhìn về phía Vệ Ách: “Cậu có thể chống đỡ thêm một lát nữa hay không?” Bộp một tiếng, Thốn Đạo Hưng giẫm lên ngọn núi thối rữa, lá cờ trong tay ông lại biến mất —— nếu là cờ đi núi của “Thoán Long” thì hiện tại càng gần với chân thân của Thoán Long hơn, liên hệ giữa lá cờ đi núi và Thoán Long tất nhiên càng bền chặt.
Mà trên mặt Thốn Đạo Hưng lại đầy vẻ hung hãn: “Chờ chúng tôi mời được lão tổ, để Ba Xà khôi phục chút ý thức đấu với Sơn Chủ!”
Lời nói tràn đầy sát khí vừa nói ra, dĩ nhiên Vệ Ách đã hiểu được ý định của đoàn họ Thốn.
Cuối cùng họ cũng nhận ra rằng dù hôm nay có xảy ra chuyện gì thì cũng không thể thoát khỏi Thập Vạn Đại Sơn, lúc này tính tình đã trở nên hung hãn muốn xé xuống một miếng thịt của Sơn Vương.
Bất chấp việc mời lão tổ, để lão tổ đánh thức ý thức của Ba Xà, liệu Ba Xà có thể giúp đỡ những con dân bị coi là vật tế hay không. Bất chấp việc cả hai đánh nhau, liệu sâu kiến có chết không chỗ chôn rồi khiến Sơn Vương phải trả một cái giá lớn, thì cũng xem như bọn người phàm như cỏ rác cũng đã thắng!
Nếu như trời lẫn núi sắp vỡ, không còn cách nào trốn thoát hay chạy trốn vậy thì cũng phải kéo một mảnh trời, cắn núi một miếng.
Chỉ một câu ngắn ngủi, sự hung ác và máu tanh của người Hán Vân Nam từ đoàn ngựa thồ chắc chắn đã bộc lộ.
Vệ Ách không nói gì, trực tiếp lướt về phía trước.
Phòng livestream chậm lại một nhịp, mãi đến khi Vệ Ách đáp xuống sườn đồi, nhìn thấy làn sương mù xanh đen cuồn cuộn trước đoàn ngựa thồ, mới hiểu được —— Vệ Ách không chỉ biết ý định của đoàn họ Thốn, còn không chút do dự đồng ý cách làm của họ.
Trong hiện thực, khán giả trước phòng livestream đều im lặng, một số khán giả còn trẻ cũng khẽ nức nở nghẹn ngào.
Trên lò núi Thoán Bặc, các trai tráng đoàn ngựa thồ họ Thốn hít sâu một hơi, ngực ưỡn cao như trước khi đánh nhau. Sau đó thở ra, phát ra một tiếng hò hét long trời lở đất: “Có cờ đi núi vượt sông, dưới cờ có ngàn mạng sống —— mời tổ tiên nhà họ Thốn!!!”
Cùng với tiếng kêu tổ tiên cuối cùng chói tai và gần như lạc giọng, tất cả cờ đi núi đồng loạt tung bay, vô số sương máu phun ra từ miệng núi cờ Thoán Long. Đằng sau mỗi ngọn núi cờ xuất hiện hơn chục bóng người mơ hồ, lúc này giống như cả một đoàn lữ hành vào nam ra bắc ở Điền Nam, vào giờ khắc này đều trở về từ âm phủ.
Các trai tráng đoàn ngựa thồ vốn đã teo tóp trước đó giờ lại dần lấp đầy, chỉ còn lại một vệt máu bất thường mờ nhạt.
Cùng lúc đó, núi lớn xung quanh bếp lò núi Thoán Bặc đột nhiên tách ra.
Từng xương vật tế và nô lệ ghép lại mà thành, tay chân giống như con rết bò ra từ trong khe núi, luồng quỷ khí nhất thời tăng thêm. Con rết ghép từ thi thể bò về phía bếp lò núi Thoán Bặc.
Chân thân của “Sơn Chủ quỷ Mạt Man” còn chưa hoàn toàn trồi lên từ núi, thì những ngọn núi mà nó điều khiển đã đến trước.
Những vùng ô nhiễm rộng lớn quỷ dị như nấm mốc xanh và đen lan rộng xung quanh bên người, hệt như những lớp hoa đất mục nát xuất hiện trên núi. Trước khi những xác rết đó đến, quỷ khí cũng đã ăn mòn nghiêm trọng với môi trường. Ngay khi những đốm mốc xanh và đen xuất hiện, những chùm hoa bỉ ngạn liền nở rộ trên nền đá che phủ chúng.
Vệ Ách chặn trước đám xác rết. Ít nhất cậu phải ngăn được để đoàn họ Thốn mời được tổ tiên đánh thức ý thức của Ba Xà. Đoàn họ Thốn tin cậu có thể ngăn cản Sơn Vương, cậu cũng tin đoàn họ Thốn có thể cướp lấy Ba Xà. Vệ Ách rất ít tin ai, nhưng vào lúc này, cậu bằng lòng tin tưởng đoàn họ Thốn những người hành nghề đi núi này.
Vì họ đều là cùng một loại người, đều là người thà chết cũng phải cắn xuống một miếng thịt của kẻ địch.
Sức mạnh lạnh lẽo âm u lan rộng trên vai và cánh tay.
[Quỷ thần nhập xác] mở ra lần nữa, nhưng rết xác đang lao tới không có dấu hiệu dừng lại —— “Thần Lang Quan” thực sự không cùng một đẳng cấp với Sơn Chủ quỷ Mạt Man đáng sợ. Mà Chủ Thần lại bị luật Thiên Cương phong ấn ở trong thân phận Thần Lang Quan.“… Không bằng mày giải phong ấn, tao giúp mày giết hai thứ này.” Giọng nói lạnh lẽo của Chủ Thần vang lên bên tai.
Vệ Ách phớt lờ lời dụ dỗ của Chủ Thần mà điều hòa hơi thở.
Giây tiếp theo, mười hai đao Ngân Điệp như mười hai luồng sáng xuyên thẳng qua cơ thể thanh niên!
Tin vào lời của Chủ Thần không bằng tin vào lời của quỷ. Trong quy tắc cung phụng sau khi luật Thiên Cương xoay chuyển, tùy theo cung phụng khác nhau mà có thể cưỡng ép đạt được cấp độ sức mạnh khác nhau của quỷ thần. Mà cung phụng bằng máu luôn là cấp độ cao nhất trong tất cả các tế phẩm. Mười hai đao Ngân Điệp lạnh lẽo xuyên qua máu thịt, máu tươi như vẩy mực, nở rộ trên người thanh niên. Sợi dây sắt đỏ rỉ tuôn ra từ tay áo của cậu chợt hiện ra một màu đỏ mới chưa từng thấy trước đây, hệt như đã được gột rửa bằng máu.
