“Đêm khuya vào cung sợ rằng không tiện, Hứa công công thay ta cảm tạ thái hậu. “
Hứa công công nói :
“Thái hậu nói là Bình vương sẽ nhớ kỹ tình cảm mẹ con ngày xưa. “
Ta gật đầu :
“Được rồi! Dẫn đường!”
Tinh Hậu ngồi ở trong Phượng Dương Cung, thức ăn trên bàn đã bày sẵn, nàng chắc chắn đã đợi không ít thời gian rồi, ánh nến chập chờn có lẽ cũng giống như tâm trạng bất định của nàng .
Ta cởi ngoại bào đưa cho Hứa công công, chậm rãi đi tới trước mặt Tinh Hậu .
Ánh mắt của nàng vẫn chăm chú nhìn vào ngọn nến, chẳng thèm liếc mắt nhìn ta chút nào .
Những cánh cửa sổ được toàn bộ mở ra, gió lùa vào trong cung, làm cho bầu không khí ở đây vô cùng quỷ dị .
Hứa công công đang muốn rót rượu cho ta thì Tinh Hậu lạnh nhạt nói :
“Ngươi đi đi, không có ta phân phó, không được cho bất cứ người nào quấy rầy chúng ta!”
Hứa công công gật đầu, xoay người rời đi .
Tinh Hậu cầm lấy bầu rượu trắng rót cho ta một chén đầy, sau đó cầm chén của mình giơ lên trước mặt nói :
“Uống xong chén rượu này, ta có mấy câu muốn hỏi ngươi. “”
Nàng ngửa đầU Uống cạn chén rượu, vẫn thấy ta thờ ơ, đôi mi hơi nhăn lại, nói :
“Ngươi. .. có phải là sợ ta hạ độc trong rượu?”
Ta mỉm cười lắc đầu, vẫn không nói gì .
Tinh Hậu lại rót cho mình một chén đầy :
“Quên đi, ngươi uống cũng được, không uống cũng được, ta sẽ không miễn cưỡng ngươi. .. “
Nếu như không phải ta đã biết dụng tâm chân chính của nàng, thì chắc chắn sẽ mềm lòng khi nghe lời nói này .
Tinh Hậu lại tự uống một chén nói :
“Ngươi rất có bản lĩnh, có thể giải quyết hòa ước một cách viên mãn. “
Ta mỉm cười nói :
“Nếu như hòa đàm, hai bên đều phải công bình, ta không thể nhúng tay vào lợi ích của bên nào cả. “
Tinh Hậu cười lạnh một tiếng, nặng nề để chén rượu xuống :
“Ngươi và Yến Hưng Khải đã có hẹn ngầm gì?”
Ta trả lời một cách mỉa mai nói :
“Ta và Túc vương hẹn ngầm xem kém xa thái hậu!”
“Hỗn láo!”
Tinh Hậu thân thể mềm mại run lên, bỗng nhiên đứng đứng dậy nói .
Ta không sợ nhìn nàng, hiệp nghị đã đạt thành, ta cũng đã khôi phục thân tự do, lấy trí tuệ của nàng thì không bao giờ nàng sẽ giết ta, phá hư cục diện này .
Ta không sợ hãi cười nói :
“Tính khí của thái hậu đã thay đổi rất nhiều, có phải là do chịu áp lực quá lớn không?”
Tinh Hậu lạnh lùng nói :
“Dận Không, ta hôm nay cho gọi ngươi tới đây, chính là muốn nói cho ngươi biết, lúc trước ta không có ý làm hại ngươi, có một số việc. .. “
Ta bỗng nhiên lấy một tấm ngọc bội vẫn đeo ở bên hông đặt lên bàn, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng Tinh Hậu, hàm nghĩa trong đó không nói cũng hiểu .
Tinh Hậu chậm rãi lắc đầu nói :
“Dận Không, ngươi quả nhiên không giống người thường, nếu ngươi không còn là chất tử, thì đương nhiên sẽ không để người mẫu hậu này vào mắt. “
Ta ngạo mạn đứng dậy :
“Thái hậu, người uống rượu say, Dận Không cáo từ!”
Tinh Hậu tức giận nói :
“Đồ hỗn trướng, chỉ cần ta muốn giết ngươi, thì có thể đưa ngươi vào chỗ chết!”
Ta đang muốn đi ra ngoài cửa nghe được câu nói này thì xoay người lại, đi tới trước mặt Tinh Hậu, từ sự điên cuồng trong mắt nàng ta nhận thấy một sự sợ hãi :
“Ngươi. .. “
Ta kiềm nén lửa giận nói :
“Ngươi là Thái hậu cao thượng của Tần quốc, thì sao để một chất tử như ta vào trong mắt. Chỉ cần ngươi nhấc tay động chân, lúc nào cũng có thể cướp đi sinh mạng của ta như giết một con kiến. “
Tinh Hậu không tự chủ được lui về phía sau một bước :
“Ngươi. .. Ngươi cút ra ngoài cho ta!”