– Chu Hằng!
Nhìn thấy Chu Hằng đi tới, Liễu Duẫn Nhi lập tức reo hò, nghênh đón Chu Hằng. Công chúa không lớn không nhỏ này thật đúng là có chút mơ hồ, không ngờ biểu hiện nhiệt tình như vậy trước mặt mọi người, cũng không chú ý sắc mặt mặt người trong nháy mắt đã xanh mét.
Người đó dĩ nhiên là Lâm Hiến Dương, một tháng qua, vết thương của hắn cũng đã tốt hơn, lại khôi phục vẻ anh tuấn trước kia, chỉ là hiện tại mặt mũi rất khó coi, hận không thể nhào tới cắn Chu Hằng hai cái.
Những người khác đều là mặt chứa ý cười, bọn họ tuy rằng đều là quan lại tương lai của Đại Tần Quốc, nhưng quan hệ với nhau lại chưa nói tới sự hòa thuận, ngược lại lại là tràn đầy cạnh tranh.
– Thất công chúa, xin ngươi tự trọng!
Lâm Hiến Dương lạnh giọng nói.
Chuyện nam nhân không thể nhịn nhất, chính là đội mũ xanh trên đầu!
Liễu Duẫn Nhi lại không hề có giác ngộ, quay đầu làm cái mặt quỷ, le lưỡi với Lâm Hiến Dương, sau đó cười dịu dàng nhìn về phía Chu Hằng, nói:
– Có mang điểm tâm cho bổn cung hay không?
– Nơi này còn chưa đủ để ngươi ăn?
Chu Hằng cũng cười.
– Không ngon, không thể ăn!
Liễu Duẫn Nhi lắc đầu liên tục, vươn tay kéo Chu Hằng, nói:
– Đi theo ta, bổn cung dẫn ngươi đi ăn vụng điểm tâm ngọt!
Đường đường là Công chúa còn cần ăn vụng sao? Có thể thấy được nha đầu kia vẫn luôn không phải là thục nữ gì!
– Đủ chưa?
Lâm Hiến Dương đứng lên, hàn mang mãnh liệt trong ánh mắt.
– Đại tinh tinh, ngươi thật đúng là đáng ghét đấy!
Liễu Duẫn Nhi căm ghét nói, nhưng nghĩ nghĩ, lại là dương dương đắc ý nở nụ cười:
– Tuy nhiên, qua đêm nay ngươi sẽ không phải là vị hôn phu của bổn cung, ha ha ha ha!
Da mặt Chu Hằng không khỏi kéo ra, chữ bát còn không có nhếch lên a, làm sao ngươi khoác lác như vậy? Hơn nữa, đây cũng là chuyện cơ mật a, hiện tại đã tuyên dương bốn phía, nếu để cho Đại Đế Đại Đế mất thể diện, sẽ cho phép hắn hứa hôn sao?
Ngu như heo a!
Hắn nhìn xuống thân thể thon thả của Liễu Duẫn Nhi, tuy rằng vẫn chưa có hoàn toàn nẩy nở, nhưng đã không thấp hơn bao nhiêu so với nữ nhân trưởng thành bình thường, có thể suy ra ngày sau tất nhiên là tiểu mỹ nhân thướt tha, không có chút quan hệ nào với heo mẹ.
– Làm càn!
Trước mắt bao người, Lâm Hiến Dương tuyệt đối không thể bị mất mặt như vậy, hắn nhanh chóng đi tới gần Liễu Duẫn Nhi, sắc mặt tái xanh tới mức có thể chảy ra nước.
Chu Hằng kéo Liễu Duẫn Nhi ra phía sau, nghênh đón Lâm Hiến Dương.
– Tránh ra!
Lâm Hiến Dương lạnh giọng nói.
– Dựa vào cái gì?
Chu Hằng không khách khí chút nào, hắn không có một chút xíu cảm tình đối với Lâm Hiến Dương, lúc trước thời điểm ở cuộc so tài săn bắn, rõ ràng đã nói là chiến một trận công bình, lại lật lọng, bộc phát ra lực lượng 900 Thiên Hà.
Không chỉ như thế, hắn còn cắn ngược lại một cái, nói Chu Hằng gian dối!
Chu Hằng ghét nhất chính là bị oan uổng, cũng ghét nhất bị loại tiểu nhân này nói xấu!
Hiện tại mặc kệ có liên quan tới Liễu Duẫn Nhi hay không, hắn cũng phải giẫm lên Lâm Hiến Dương, khiến cho hắn vĩnh viễn không ngốc đầu lên được.
Lâm Hiến Dương nhìn chằm chằm Chu Hằng, qua một hồi lâu, hắn mới lạnh lùng nói:
– Đợi lát nữa chiến một trận trên lôi đài, ta sẽ đả bại ngươi trước mặt mọi người, rửa sạch thù hận lúc trước!
– Đầu óc ngươi hồ đồ sao?
Chu Hằng nói, tên này không phải sớm đã bị đào thải ư, còn lên lôi đài đánh cùng hắn thế nào?
– Ếch ngồi đáy giếng!
Lâm Hiến Dương lại không trả lời Chu Hằng, chỉ ném cho hắn một ánh mắt khinh miệt.
Kháo, nhất định là lợi dụng quyền thế của lão tử hắn, lấy lại danh sách dự thi cho hắn! Chuyện này có gì đáng để kiêu ngạo, rõ ràng là đi cửa sau nên khiêm tốn một chút, không muốn cho người của toàn thế giới đều biết!
– Ha ha ha! Nếu đến lúc đó ngươi có thể đứng trước mặt ta, ta liền đánh bại ngươi một lần nữa!
Chu Hằng càng kiêu ngạo hơn.
Trong mắt Lâm Hiến Dương như phun ra lửa, trong cuộc so tài săn bắn tuy rằng hắn bại bởi Chu Hằng, nhưng hắn cũng không cho rằng đây là vì tài nghệ của hắn không bằng, mà là bởi vì Chu Hằng dùng “cấm khí”!
Nếu không chính là một Thiên Hà Vương tại sao có thể thúc giục uy năng của Bảo khí ra uy năng của chuẩn Tuệ Tinh Cảnh?
Nhưng hiện tại bất đồng, trước khi lên lôi đài phải kiểm tra vũ khí muốn dùng, đến lúc đó nếu xuất ra vũ khí chưa được kiểm tra chẳng khác nào là tự động nhận thua!
Hắn không sợ Chu Hằng “chơi xấu” nữa!
– Chỉ sợ là ngươi không có tư cách đứng ở trước mặt của ta!
Lâm Hiến Dương không cam lòng yếu thế, nói.
– Ta đây sẽ chờ khiêu chiến của ngươi!
Chu Hằng lôi kéo Liễu Duẫn Nhi ngồi xuống một bàn trống không.
Đáng giận!
Trong mắt Lâm Hiến Dương phóng hỏa, vị hôn thê của mình không ngờ bồi tiếp nam nhân khác, hơn nữa chuyện trò vui vẻ, không chút tự trọng nào!
Nhịn! Nhịn!
Hắn biết Liễu Duẫn Nhi vẫn muốn khước từ hôn sự này, mà hắn tuyệt đối sẽ không cho phép!
Nghĩ đến dùng phương thức như vậy liền có thể làm cho mình xấu hổ để chủ động đi từ hôn sao?
Nghĩ thật tốt a!
Chỉ cần cưới người vào nhà, hắn sẽ hảo hảo dạy dỗ vị Công chúa tâm cao khí ngạo này! Mà ngày cưới . . . Cũng rất nhanh! Chỉ cần hắn đoạt được quán quân của cuộc so tài lần này, liền nhân cơ hội đưa ra yêu cầu mau chóng thành hôn với Ma Long Đại Đế!
Hắn và Liễu Duẫn Nhi vốn là có hôn ước, tin tưởng Ma Long Đại Đế sẽ tán thưởng tình ý của hắn, đáp ứng mau chóng gả Liễu Duẫn Nhi.
– Duẫn nhi, Chu Hằng, các ngươi không ngại để ta ngồi đây chứ?
Liễu Thi Thi cũng lại giúp vui, miệng hỏi không ngại, nhưng thân thể nóng hừng hực cũng đã ngồi xuống.
Tuy nhiên, nàng cũng không đi một mình, bên cạnh còn có một người trẻ tuổi khôi ngô bồi tiếp, thật sự là lưng hùm vai gấu, lông trên thân nhiều tới dọa người, ngay cả mu bàn tay cũng có lông đen vừa dài vừa thô mọc ra, quả thực chính là một con gấu hình người.
Người này hiển nhiên là là vị hôn phu của nàng, hoàng tử có huyết mạch Hắc Kim Hùng!