Giang Nam tức cười, lạnh nhạt nói:
– Nhiều đạo hữu ở chỗ này như vậy, lẫn nhau kiềm chế, ngươi dám hướng ta xuất thủ sao? Ngươi không sợ nguyên khí tổn thương nặng nề, bị đào thải hả?
Sát khí trong cơ thể Vi Tuyết Chủ xông ra, hận không thể lập tức xuất thủ chém giết, bất quá Giang Nam cũng không có nói sai, mọi người tới chỗ nầy là hạng người tâm cao khí ngạo, cũng muốn tài nghệ trấn áp quần hùng, trở thành đệ nhất nhân trong trẻ tuổi của Trung Thiên thế giới.
Nhưng mà, cường giả có thể đặt chân ở thần đỉnh, cũng là nhân vật rất giỏi, tu vi thực lực chênh lệch không lớn, nếu như hướng Giang Nam động thủ mà nói, cho dù nàng có thể thắng, cũng chắc chắn nguyên khí tổn thương nặng nề, thế tất sẽ bị những người khác thừa dịp.
Mà những tuổi trẻ cường giả khác đứng ở đây, chỉ sợ cũng là ôm lấy ý nghĩ đồng dạng.
Bọn họ hùng tâm bừng bừng, vì vậy mới có thể đi lên thần đỉnh, gặp lại quần hùng thiên hạ, mỗi người đều có ý nghĩ trở thành đệ nhất nhân, nhưng mỗi người cũng không nguyện trước thời hạn động thủ, bị người khác chiếm tiện nghi.
– Tha cho ngươi một mạng…
Vi Tuyết Chủ thấp giọng nói.
Giang Nam khẽ mỉm cười, lơ đễnh, tiếp tục đánh giá bốn phía, chỉ thấy Trung Châu Thần Triều Hi Hoàng Thái Tử cũng ở trong đó, phía sau tử khí rung chuyển, phiêu dật như sông, sông dài rung chuyển, để cho vị Thái Tử lộ này ra vẻ sâu không lường được.
Còn có một người cùng Giang Nam đã có qua một lần giao thủ, chính là cường giả đã từng đánh lén qua hắn, cùng hắn đại chiến một cuộc, bị hoài nghi là Thần Giới đầu sỏ chuyển thế.
Người này ngồi nghiêm chỉnh, không hiển lộ sơn thủy, nhưng mà lại cực kỳ khủng bố, cho Giang Nam áp lực thậm chí còn muốn vượt qua đám người Hoang Cảnh Thiếu Tôn, Hạo Thiếu Quân!
Trừ lần đó ra, hắn còn chứng kiến Diệu Đế tiểu hòa thượng, đang cùng một tăng nhân người mặc Tử Kim áo cà sa, bên cạnh có một con ngựa trắng vừa nói vừa cười, nghĩ đến tăng nhân kia chính là Tây Hoang Phật Thành Ngọc Chân Thượng Nhân.
Tây Hoang Phật Thành là một chi nhánh đứng đầu của Cực Nhạc Đại Thế Giới Vạn Phật, Ngọc Chân Thượng Nhân cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng cũng là cố nhân, hai người nói chuyện với nhau vui mừng.
– Vị này nói vậy chính là Liên Nguyệt Thánh Nữ, một trong Trung Thiên thế giới tứ đại tuyệt sắc, Tinh Quang Đại Đế huyết mạch truyền nhân!
Ánh mắt Giang Nam rơi vào trên người một thiếu nữ, chỉ thấy dung mạo nàng kia cũng không có cái gì xuất chúng, chỉ có thể nói bình thường, ngũ quan cũng không hết sức xinh xắn, thấy thế nào cũng giống như một hàng xóm.
Bất quá, cô gái này là thuộc loại càng xem càng cảm thấy thuận mắt, càng xem càng cảm thấy nàng có một loại thần vận đặc biệt hấp dẫn ánh mắt của người khác.
Dung mạo của nàng tuyệt đối không thể được xưng tụng tuyệt sắc, nhưng lại có một loại khí chất làm người ta mê hoặc, trong lúc vô tình bị nàng hấp dẫn.
– Tinh Quang Đại Đế năm xưa tang vợ, sau liền không có lấy vợ, bất quá ứng với quần thần yêu cầu, hắn cũng có không ít hậu cung, để lại huyết mạch của mình. Vị Liên Nguyệt Thánh Nữ này, nhất định chiếm được vị Đại Đế này truyền thừa, có Đế cấp công pháp!
Về phần những người khác, Giang Nam cũng phát hiện rất nhiều cường giả cực kỳ khủng bố, so với hắn cũng không thua gì.
Trung Thiên thế giới gặp may mắn, rất nhiều Thần Giới đầu sỏ truyền lưu công pháp, thậm chí rất nhiều Thần Đế ở chỗ này để lại huyết mạch truyền thừa, tỷ như Liên Nguyệt Thánh Nữ, Tư Mã Đoan Minh, chính là Thần Đế huyết mạch.
Mà người có Đế cấp công pháp, chỉ sợ cũng có không ít. Về phần người có Thần Tôn cấp công pháp, lại càng không dưới trăm người!
Tỷ như Giang Nam quen biết, Hoa Trấn Nguyên tu luyện chính là Thần Tôn cấp công pháp, Tam Khuyết Đạo Nhân tu luyện chính là Đế cấp công pháp, Thi Hiên Vi tu luyện cũng là Thần Tôn cấp công pháp, ba người bọn họ ở trong chút ít cường giả này cũng không tính xông ra, có thể thấy được nội tình của Trung Thiên thế giới kinh khủng bực nào!
Hơn nữa trừ lần đó ra, còn có các loại Thần Thể hiện lên, cũng là nhân vật vô cùng được.
– Trung Thiên thế giới, quả nhiên cường giả xuất hiện lớp lớp.
Giang Nam đang muốn ngồi xuống, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm cười lạnh nói:
– Họ Giang, mọi người ở đây, đều là nhân vật có uy tín có danh dự, ngươi cũng xứng cùng chúng ta ngồi chung?