– Ha ha, 300 năm tu vi luyện chế hóa thân, Phượng tiên tử, ngươi đúng là đổ cả vốn gốc lên người Lâm Minh, hóa thân như vậy, chỉ sợ là ngươi nhiều nhất chỉ luyện được hai ba cái, có nhiều hơn nữa thì sẽ ảnh hưởng tới tu luyện của ngươi.
Tôn lão nhân cười hắc hắc, hắn biết Phượng tiên tử ở trước mắt mình đưa hóa thân ngọc giản cho Lâm Minh chính là chấn nhiếp mình, khiến cho những người có lòng dạ bất lương đối với Lâm Minh mang lòng dạ bất lương đừng nghĩ đánh chủ ý vào.
– Lâm Minh, ngươi cùng lão phu đến đây đi, vừa lúc hôm nay đến phiên lão phu giảng pháp, ngươi cũng tới nghe một chút đi.
Tôn lão nhân nói xong câu đó, tay áo vung lên, một đạo ánh sáng đỏ bao bọc ở Lâm Minh, trực tiếp mang theo Lâm Minh tiến vào Phượng Hoàng Điện, đây là một khu vực khoảng 10 dặm, là một trong dãy nhà lớn nhất toàn bộ Phượng Minh Cung.
Nơi này mỗi một đệ tử đều có 1 tòa cung điện làm phủ đệ, mức độ lớn nhỏ, xa hoa của cung điện vượt xa hoàng cung ở hạ giới. Trong đó có các loại nhà thuỷ tạ ban công, quỳnh lâu điện ngọc, núi giả lâm viên, ôn tuyền, thậm chí còn có khu vực săn bắn, hàng hóa mỗi ngày đều có người chuyên môn vận chuyển tới đây, trong cung điện còn có rất nhiều nha hoàn, người hầu phàm nhân, chừng mấy trăm người, tất cả công việc vụn vặt trong cuộc sống đều được quản lý cẩn thận.
Có một ít đệ tử thậm chí ở trong phủ đệ thành lập tam cung Lục Viện, hậu cung có ba ngàn, đó quả nhiên là cuộc sống Hoàng đế.
Trên thực tế, ở trong Phượng Minh Cung, có rất nhiều người không phải là tộc nhân thượng cổ Phượng tộc, những người này chỉ là người bình thường ở Thần Vực, được chiêu mộ tiến vào làm tạp dịch, mà phần lớn nha hoàn, người hầu trong Phượng Hoàng Điện phần lớn đều do bọn họ đảm đương.
Trong Phượng Hoàng Điện trừ rất nhiều phủ đệ của đệ tử ra, còn có rất nhiều luyện tràng, Pháp trận tu võ, còn có rừng rậm nuôi rất nhiều hung thú dùng để thí luyện, những nơi này chiếm phần lớn như vực.
Khi Lâm Minh tiến vào khu vực trung tâm của Phượng Hoàng Điện, đệ tử Phượng Hoàng Điện đang tụ tập nghe giảng pháp. Mỗi ngày Phượng Hoàng Điện đều có một vị cường giả Thần Quân giảng pháp, một lần giảng là mấy canh giờ, trong đó bao gồm công pháp thượng cổ Phượng tộc, võ kỹ, hỏa hệ pháp tắc, thậm chí còn có một ít liên quan đến Không gian ý cảnh, Thời gian ý cảnh vân vân.
Hôm nay lão sư giảng pháp đúng là lão nhân họ Tôn.
Đến buổi trưa, đúng là bắt đầu tới bài giảng. Lão nhân họ Tôn hóa thành một tia sáng đỏ, mang theo Lâm Minh cùng nhau đi tới nghe ngộ cung.
– Hả? Bên cạnh Tôn Điện sao lại có một người trẻ tuổi đi cùng, chẳng lẽ là đệ tử mới vào điện?
Đệ tử Phượng Hoàng Điện có tổng cộng mấy trăm người, trong đó cường giả cảnh giới Thần Biến chiếm hơn chín thành, những người này đều biết nhau, cho nên đột nhiên xuất hiện một gương mặt mới mới nhận ra.
– Hắn mới chỉ có tu vi Mệnh Vẫn tầng năm, chẳng lẽ là con cháu đại thế gia?
– Làm sao có thể, hắn rõ ràng là người hạ giới phi thăng, mới vừa vào Thần Vực không lâu, không biết vì sao được Tôn Điện chủ mang theo bên người, lại mang đến nghe ngộ cung, chẳng lẽ tới đây nghe pháp? Nơi này chỉ có đệ tử Phượng Hoàng Điện mới có thể được nghe pháp lúc này.
Mọi người nhao nhao nghị luận, lão nhân họ Tôn giơ hai tay nhấn xuống, đệ tử nghe ngộ cung lập tức im bặt:
– Chư vị, đây là đệ tử mới tiến vào Phượng Hoàng Điện ta, Lâm Minh, ngày sau hắn ở Phượng Điện này!
Phượng Hoàng Điện kỳ thật được tạo thành từ hai cái điện, một cái là Phượng Điện, một cái là Hoàng Điện. Hai từ Phượng Hoàng đều gọi chung cho sống mái, hùng là phượng, thư là phượng hoàng, Phượng Hoàng Điện cũng có đối ứng, nam đệ tử ở Phượng Điện, nữ đệ tử ở Hoàng Điện.
– Hả? Đúng là đệ tử mới của Phượng Hoàng Điện!
– Hắn chỉ có tu vi Mệnh Vẫn tầng năm, còn là người hạ giới phi thăng, làm sao đủ tư cách vào Phượng Hoàng Điện, chẳng lẽ thiên phú khác biệt?
Lão nhân họ Tôn vừa nói ra lời này, võ giả ở đây đều cảm thấy vô cùng giật mình, rất nhiều người dùng ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Lâm Minh. Trong số bọn họ, rất nhiều người đều phải khổ cực đột phá Thần Biến kỳ mới được tiến vào Phượng Hoàng Điện, nhưng Lâm Minh chri có tu vi Mệnh Vẫn tầng năm đã được tiến vào, lại được hưởng dụng tài nguyên tốt hơn bọn họ nhiều, trong lòng bọn họ đương nhiên cảm thấy bất bình.
– Ha ha, các ngươi không cần hoài nghi thiên phú của Lâm Minh, chuyện ồn ào huyên náo Phượng Huyết Thương lần này, các ngươi lại không biết, nó đã lọt vào tay Lâm Minh. Lâm Minh được các khí linh Thánh Khí Các tán thành, tự nhiên có tư cách tiến vào Phượng Hoàng Điện.
Lão nhân họ Tôn mí mắt giật giật, lơ đểnh nói.
– Cái gì? Thì ra người lấy đi Phượng Huyết Thương chính là hắn!
– Một tên võ giả hạ giới phi thăng mà lấy được Phượng Huyết Thương!
Lập tức, ánh mắt mọi người nhìn Lâm Minh đều thay đổi, không nghĩ tới thanh niên tuấn tú trước mắt nhìn qua bình thường này, lại đoạt được Phượng Huyết Thương.
– Thật sự không thể lý giải, khí linh Thánh Khí Các làm sao phán đoán, Phượng Hoàng Điện ta có rất nhiều sư huynh thiên phú khác biệt muốn lấy Phượng Huyết Thương nhưng đều thất bại, bây giờ lại cho một tên võ giả hạ giới phi thăng lấy được, ta cũng không tin, tiềm lực, thiên phú của hắn còn mạnh hơn chúng ta.
Một tên đệ tử không phục nói, Thánh Khí Các phán định tiềm lực, thiên phú võ giả kỳ thật cũng không có tiêu chuẩn nhất định, khí linh hoàn toàn là dựa theo Thánh Khí Các khảo hạch nó đề ra mà quyết định, điều này làm cho trong lòng một ít đệ tử khó tránh khỏi có chút bất bình, hoài nghi khí linh Thánh Khí Các phán đoán không công bằng.
– Ta cũng dùng thương vậy, không nghĩ tới, thần binh Phượng Huyết Thương đứng đầu Thánh Khí Các lại nằm trong tay một tên võ giả hạ giới phi thăng, vì thế ta cố gắng sáu năm lại thất bại trong gang tấc…
Một tên đệ tử cảm thán, cũng có chút tiếc hận, loại cảm giác này giống như là, ở trong môn phái mình có sư muội dung mạo kinh thiên, thiên phú có một không hai trong thiên hạ, các phương diện khác đều vô cùng hoàn mỹ, nếu có thể cùng nàng song tu, thì sẽ vô cùng có lợi đối với tu vi mình, thậm chí đột phá bình cảnh.
Vô số nam đệ tử theo đuổi nàng, đều gãy cánh trở về, kết quả, về sau một tên bình dân mới gia nhập môn phía liền ôm sư muội mỹ mạo vô song vào tay, điều này làm cho những người khác làm sao không ghen tị?
Lão nhân họ Tôn đứng ở trên đài, chắp hai tay sau lưng, tùy ý để đệ tử bên dưới nghị luận, hắn chỉ cười tủm tỉm, không chút can thiệp.
Lâm Minh thấy một màn như vậy, trong lòng cười khổ, cừu hận này đúng là không sao nói rõ được, lão nhân họ Tôn này chín phần là cố ý, vài ba câu đã đem mình đặt lên đầu sóng ngọn gió.
Cho tới tận khi nửa nén hương sau, thanh âm nghị luận mới dần dần nhỏ xuống, lão nhân họ Tôn mới nói:
– Tốt lắm, Lâm Minh, ngươi tìm tìm một hàng bên dưới ngồi xuống đi, lão phu sắp bắt đầu giảng pháp, trong lúc giảng pháp cấm lên tiếng.
Lão nhân họ Tôn vung tay áo lên, Lâm Minh đã bị đưa đến trong đoàn người, ánh mắt mấy tên đệ tử xung quanh lập tức dồn về phía hắn.