Bùa hộ mệnh vừa đi yêu ma quỷ quái liền tìm đến hôm nay đúng là sui hết chỗ nói.
– muội… muội…
Nhất thời nàng ta cũng không biết nên giải thích thế nào thì đột nhiên Bạch Tư Thành nắm chặt tay cô ấy kéo ra ngoài.
– Theo ca ca về phủ!
Mớ dây tơ hồng chính thức bị rối thành một đống hỗn độn.
– Muội không về.
– Nghe lời.
Hai huynh muội nhà này đang lôi kéo thì hai nam phụ kia nhảy vào góp vui. Vân Tu Kiệt thấy Bạch Tiểu Yên bị kéo đến mức nhăn mặt mày thì đứng ra tách hai người. Sở Hoài Ân cũng chẳng chịu đựng yên chạy đến xem vết thương ở tay cho nàng ấy.
Bạch Tư Thành tức đến mức mặt mày rất khó coi tranh cãi om sòm dưới điện với hai nam phụ. Hắn cũng chẳng ngờ muội muội này của mình lại thu hút nhiều ong bướm dại… biết vậy hắn nên nhốt nàng ở trong phủ.
– CÁC NGƯỜI NÁO ĐỦ CHƯA?
Phong Lan Thần đập bàn bốp một cái lạnh giọng quát bên dưới dừng lại mọi hành động không khí nhanh chóng im ắng.
Chàng còn chưa tính sổ vụ hắn đưa ra chủ ý vớ vẩn kia thì hắn đã tự chạy đến làm loạn. Vốn định cảnh cáo tên Tư Vương kia vài lời mà bị Bạch Tư Thành làm loạn hết rồi.
– Truyền chỉ! Phong Bạch Diệp Yên làm Thanh Yên Công chúa ban một cung điện tùy ý chọn, 1 phủ đệ, 1 ngàn lượng vàng, 5 gương châu báu, 3 cặp ngọc như ý, 1000 tấm lụa,…3 ngày sau tổ chức đại lễ sắp phong.
Dứt lời chàng đi thẳng ra ngoài…Nghe xong ý chỉ mọi người trong điện ai cũng ngơ ngác. Thế là Bạch Tiểu Yên có thể đường đường chính chính ở lại trong cung mà không bị ép nữa.
Đáng lẽ ra chàng không có ý định phong vị cho nàng ta nhưng…hôm nàng bị người thiên giới ám sát chàng có thể thấy được nàng rất quan tâm đến sự sống chết của Bạch Diệp Yên liều mạng bảo vệ cô ta. Chắc chắn quan hệ hai người không đơn giản… có thể nàng ta biết bí mật của nàng.
…—————-…
…Điện Chi Lan….
– Lão thần xin ghi nhớ ân tình của nương nương.
Giang Định là người thông minh rất nhanh đã hiểu ý của nàng.
– Được! Đây là lệnh bài của bổn cung cầm nó tới cứu người đi.
Cầm được lệnh bài của nàng trong mắt họ dường như hiện lên một tia sáng cứu thế. Con gái của họ có hy vọng được sống rồi!
Sau khi các đại thần rồi khỏi thì Thư Nhiễm mới bước vào.
– Nương nương! Bệ hạ vừa mới phong Bạch tiểu thư làm Công chúa Thanh Yên còn ban cung điện phủ đệ cho cô ấy.
Nàng chẳng có một biểu cảm gì tâm lặng như dòng nước chảy. Sớm đoán được chàng sẽ đi bước này đương nhiên không có gì phải ngạc nhiên. Chàng hiện tại không thể chờ được nữa nóng lòng muốn tìm người con người thực sự của nàng.
Ha! Có vài chuyện Tiểu Yên cũng không biết được…Phong Lan Thần khi nào chàng mới chịu nói thật!
…- Hết chương 97 -…