Lạc Vũ mở miệng trầm thấp nói.
” Anh muốn hỏi em, bản thân anh không tốt em nơi này chứ ? Tại sao em lại đối xữ với anh hay sao ?”
Trái tim Tịch Vãn giật thóp lại khi nghe Lạc Vũ nói như thế, nhưng chỉ vài hơi thở sau sắc mặt cô lại điềm tĩnh nhìn hắn khó hiểu đáp.
” Có phải không hiểu nhầm ở đâu không ? Anh nói gì không hiểu lắm.”
” Đủ rồi Tịch Vãn, em cảm thấy cho anh đội mũ xanh như thế rất vui hay sao ? Em không thấy quá đáng với anh à ? Từ ngày em gã vào Lạc gia anh có chỗ nào đối với em không tốt chứ ?”
Đương nhiên Lạc Vũ đã cho người theo dõi Tịch Vãn và phát hiện ra người mà cô theo là kẻ mà hắn căm ghét nhất, người con trai năm đó đã theo đuỗi Tịch Vãn kia.
Lúc trước hắn nghĩ hai người đac kết hôn chắc chắn tên kia cũng từ bỏ nhưng thật không ngờ người nằm bên gối lại phản bội như thế . Đến giây phút này hắn mới hiểu thì ra Tịch Vãn sau khi kết hôn về cô vẫn tìm đủ mọi cách tránh né thậm chí là ghét bỏ hắn để tránh làm việc vợ chồng .
Thì ra người con gái mà Lạc Vũ hắn yêu thương và nuông chiều đến một sợ tóc cũng không giám tổn thương kia lại giữ thân thể như ngọc cho một người đàn ông khác. Đến giây phút này Lạc Vũ thật sự tức phát điên rồi muốn bóp chết Tịch Vãn ngay lập tức.
Tịch Vãn nghe thế liền cắn răng nhìn Lạc Vũ kiên cường đáp.
” Là anh nhìn nhầm rồi em không làm những chuyện như thế ?”
” Bốp…bốp…”
Chưa để Tịch Vãn nói xong thì Lạc Vũ liền lao đến đưa bàn tay tát mạnh vào gò má trắng noãn của cô khiến thân thể nhỏ nhắn ấy ngã nhào trên chiếc nệm.
Lạc Vũ như chuẩn bị sẳn mà vứt hơn một trăm tấm hình ảnh thân mật của hai người trước mặt Tịch Vãn nghiến răng nói.
” Cô xem rồi giải thích đi, xem thử lưỡi cô cong đến mức nào ?”