Đó là Tử Sinh.
Bạch Thần trên người mặc một bộ sơ mi trắng đơn giản mà không mất đi sự lịch lãm vốn có của đàn ông, anh cười hòa nhã nói:
“Xin lỗi mọi người vì đã đợi chúng tôi. Trên đường có vụ tai nạn nên có chút kẹt xe”
Đạo diễn Vương là chủ bữa tiệc tiến đến tiếp đón ba người vừa vào phòng một cách nồng nhiệt đến mức không thể nồng nhiệt hơn.
Ông không thể che dấu được niềm vui sướng ra mặt khi buổi khai máy hôm nay có sự góp mặt đông đủ của tất cả thành viên trong đoàn làm phim.
Đặc biệt là có thêm hai vị thần thường ngày thấy đầu chứ không thấy đuôi.
Vượt qua sự mong chờ của ông nữa là sự xuất hiện của Tử Sinh.
Ông hôm nay có thể nở mày nở mặt được rồi.
Triết Minh – Nam chính của bộ phim ‘‘Người tình nguy hiểm của tôi’’ từ đầu tới cuối đều giữ trên miệng một nụ cười thương nghiệp, vô cùng lãnh đạm.
Cho đến khi trong phòng xuất hiện sự có mặt của Mặc Âu, đôi mắt Triết Minh mới từ vô sắc chuyển sang gam màu sáng lấp lánh như vì sao đêm.
Ngay tại khoảnh khắc đó, anh mới cảm thấy buổi khai máy này cũng không đến nỗi là vô vị nếu như…
‘‘Mặc Âu! Bên này’’
Nếu như để cô ngồi cạnh anh.
Triết Minh nãy giờ không có một động thái gì, chỉ ngồi yên không nhúc nhích như robot bị hết pin.
Bây giờ lại tự nhiên, thoải mái như mới được sạc đầy năng lượng như vậy thì quả là có chút khó hiểu.
Mọi người trong gian phòng mắt to mắt nhỏ nhìn anh.
Mặc Âu đưa mắt nhìn sang phía âm thanh vừa điểm tên mình:
“Hửm! Ồ! Triết Minh”
Tử Sinh cũng nhìn thấy Triết Minh, gật đầu chào hỏi lấy lệ.
Cơ mà đến lúc Mặc Âu định bước qua bên Triết Minh, một giọng nói trầm bổng vang lên đầy thâm thúy phát ra từ một góc:
“Ngài Aster! Có thể qua đây ngồi một chút để tôi bàn chuyện hợp tác với quý công ty được không?”
Hàn Thiên Nhược từ nãy giờ bị Mặc Âu lơ đẹp, cơn khó chịu nổi lên cồn cào.
Vậy mà cô còn ở cùng một chỗ với gã Tử Sinh kia!
Còn có gã đàn ông vừa gọi tên cô nữa!
Chết tiệt thật!
Lơ là một cái là mất vợ như chơi!