Còn lý do vì sao một đại tướng quân bị bắt là do chủ quan, cứ nghĩ quân mình yếu nên không đề phòng vì vậy nên chúng thần đã dễ dàng bắt được tướng địch và tiêu diệt tất cả”
– “Thật sao?!! Tất cả ngươi nói là thật?”
– “Là thật ạ. Thần lấy tính mạng của mình ra đảm bảo với hoàng thượng.”
Mạc Chi Dương hả hê khi nhìn thấy biểu cảm ngạc nhiên của hoàng thượng, nhưng đó vẫn chưa phải là phần chính đâu, phần chính mới là ở phần đằng sau này cơ.
Mạc Chi Dương ra hiệu với đại tướng quân, đại tướng quân hiểu ý liền từ từ tiến lên trước, quỳ xuống trước mặt hoàng thượng, khai hết tất cả mọi thứ mà hoàng hậu đã làm ra. Nào là từ gửi thông tin mật, nào là tiết lộ kế hoạch chính trị rồi bản thảo vẽ về sơ đồ đường đi trong cung rồi đến cố ý muốn phản lại hoàng thượng để hại chết Mạc Chi Dương,…
Tất cả đều được đại tướng quân nói bằng sạch, hoàng thượng sau khi nghe xong liền tức điên lên và cho gọi hoàng hậu đến. Hóa ra bao nhiêu cố gắng hợp tác với các nước khác để phát triển của hoàng thượng đều không thành bởi vì hoàng hậu đã ngăn chặn tất cả điều đó.
Hóa ra hoàng hậu bấy lâu này lại là gián điệp được cái vào để hãm hại đất nước này khiến cho nó không thể phát triển được
Một lúc sau
Hoàng hậu cũng được mời đến, bà ta cảm giác không ổn nên đang nghĩ ra kế hoạch để né tránh lý do, khi bà ta nghe được tin Mạc Chi Dương thắng trận trở về liền bàng hoàng, không tin vào trước mắt mình, rõ ràng là bà ta đã gửi thư mật rồi mà?
Sao lại không thua chứ? Nếu cứ như thế này thì bà ta chắc chắn sẽ chết mất, tỷ lệ bà ta bị phế rất cao, phải phòng trường hợp để né tránh mới được. Vừa mới mở cửa ra, hoàng hậu đã thấy vị đại tướng quân bên nước địch đã ở đấy rồi, bà ta giả vờ như không quan tâm, diễn vẻ khinh bỉ, ghê tởm.
Mạc Chi Dương ở đấy thấy vậy, ngoài mặt không nói gì nhưng trong lòng khinh bỉ, ghê tởm trước sự hai mặt của hoàng hậu, làm sao bà ta có thể trở mặt nhanh như vậy được chứ. Nhưng hoàng hậu nghĩ còn có thể giấu được sao, bằng chứng đại tướng quân đã đưa ra toàn bộ rồi, giờ có chối cũng chả kịp nữa.
– “Hoàng hậu, ngươi có biết đây là ai không?”
– “Ta không biết ngươi đang nói cái gì? Đây là ai? Sao ta biết được?”
– “Hoàng hậu chắc chứ?”
– “Chắc chắn”
Mạc Chi Dương chỉ mỉm cười, không nói gì thêm nữa, nhìn vào tướng địch, ra hiệu cho ông ta khai hết ra lại lần nữa. Ông ta thấy vậy liền một lần nữa nói lại tất cả, lần này còn chi tiết hơn, càng nghe, hoàng thượng càng tức giận hơn, lớn tiếng quát hoàng hậu
– “NGƯƠI CÒN CHỐI CÁI GÌ NỮA! CÓ VẺ NGƯƠI MUỐN CHẾT NHỈ?!!”