Hạ Nhi hừ nhẹ, quỳ trên giường vòng tay ra sau lưng Khương Tình cởi khoá áo lót, sau đó ném nó đi rất xa.
Khương Tình cúi đầu cười khẽ, tựa như nhu thuận lại tựa như bất đắc dĩ, ánh mắt nâu sẫm nhìn Hạ Nhi mang chút khoan nhượng cùng dung túng, vẻ mặt cam chịu nhẹ giọng nói:
“Cởi nốt đi!”
Ánh mắt Khương Tình liếc tới phía dưới, ám chỉ Hạ Nhi cởi luôn giúp mình chiếc quần lót.
Hạ Nhi đang chăm chăm nhìn bầu ngực Khương Tình, tay còn đang vươn ra muốn chạm vào, nghe Khương Tình nói thế tay liền chuyển hướng di chuyển xuống kéo quần lót Khương Tình ra.
Quần lót vừa cởi, toàn thân Khương Tình không một mảnh vải đột nhiên áp tới. Hạ Nhi chưa kịp xem xét đã bị đè dưới thân.
“Cởi tốt lắm! Giờ tới tôi.” Khương Tình dùng thân thể trần trụi mát lạnh dính chặt lên cơ thể Hạ Nhi, một chân chen vào giữa hai chân Hạ Nhi cọ sát nhè nhẹ. Hạ Nhi bị xúc cảm nóng bỏng giữa hai chân làm cho đỏ bừng mặt.
Khương Tình cúi đầu hôn xuống, môi Hạ Nhi bị cạy mở rồi xâm chiếm, mút lấy cái lưỡi thơm tho của cô vào, dùng đầu lưỡi châm ngòi đầu lưỡi cô. Răng môi hờ hững ngậm cắn đến mức Hạ Nhi rên lên, Khương Tình dùng đùi cách một lớp quần lót mà ma sát vào chân tâm Hạ Nhi, đến mức đáy quần lót ướt đẫm dính lên đùi thon thả trắng nõn những vệt nước ái muội. Môi vẫn không ngừng mút lấy môi Hạ Nhi. Bàn tay không an phận mà nắn bóp hai bên ngực cô. Hạ Nhi thở dồn dập, tay vươn ra chạm lên bầu ngực Khương Tình, nắm mạnh một cái.
Khương Tình chỉ rên khẽ một tiếng, sau đó tiếng cười trầm thấp lại vang lên trong cổ họng.
Hạ Nhi muốn xoay người, vươn tay muốn đẩy Khương Tình xuống, nhưng sức Khương Tình rất lớn, đè cô đến xoay người không nổi, nhúc nhích cũng không được, chỉ thấy đùi Khương Tình liên tục cọ sát khiến giữa hai chân cô nóng lên, kích thích dục vọng của cô đến phát điên, nụ hôn lại vừa ướt át vừa khiêu gợi, mùi hương như lan như sương tràn ngập trong khoang miệng, Hạ Nhi bị đốt đến hỏng người, cứ thế này cô nhất định sẽ đầu hàng mất. Hạ Nhi cố nghiêng đầu né tránh nụ hôn đang kích thích đến từng tế bào dục vọng trong con người cô, miệng nhỏ ướt át sưng đỏ thấp giọng nói:
“Em muốn lên trên.” Hạ Nhi vô cùng cố chấp nói, thanh âm mềm nhũn mê người.
“À! Tuân lệnh!” Khương Tình cười khẽ, giọng nói khoan nhượng dung túng kì lạ.
Hạ Nhi còn chưa kịp vui vẻ vì Khương Tình thoả hiệp, đã thấy người nào đó vươn tay xuống kéo chiếc quần lót mỏng manh trên người cô ra, lưu loát vứt nó sang một bên, sau đó không một chút cố kị chui xuống giữa hai chân Hạ Nhi, một tay đỡ cô nàng nào đó đang sửng sốt mở to mắt ngồi thẳng dậy.
Hạ Nhi trợn tròn mắt, nhìn Khương Tình đang hé miệng vươn đầu lưỡi liếm lên giữa hai chân mình, còn bản thân lại ngồi… lên mặt Khương Tình, từng cử động của đầu lưỡi ấm nóng cùng tiếng mút mát liên tục khiến Hạ Nhi run rẩy khó nhịn, tay Khương Tình còn nắm chặt eo cô, kéo sát vùng chân tâm ướt đẫm đầy dịch lỏng trơn trượt vào sát miệng mình mà liếm láp.
“Sao thế?” Khương Tình vươn đầu lưỡi liếm lên hoa hạch giữa hai cánh hoa rồi cười khẽ hỏi.
Hạ Nhi run lên, nhìn Khương Tình cắn răng trừng mắt nói:
“Em nói em muốn lên trên! Là muốn đè chị! Không phải thế này!”
Khương Tình nửa khuôn mặt gần như bị che khuất, thanh âm trầm thấp khàn khàn cười ôn nhuận, đầu lưỡi lại vươn ra chọc vào huyệt nhỏ đang tuôn ra dòng nước dâm mị, thanh âm nhiễm đầy dục vọng nói:
“Em đang ở trên! Và đang đè tôi! Em không nhìn thấy sao?”
Hạ Nhi gần như tức đến không biết nói gì. Khương Tình thấp giọng cười, không tiết chế đầu lưỡi chọc vào bên trong huyệt nhỏ, liếm lấy chất lỏng đang rỉ ra từ bên trong, môi lưỡi ngậm lấy hai cánh hoa phát ra âm thanh róc rách cùng tiếng môi lưỡi cử động va chạm. Hạ Nhi bị liếm đến mức nhũn hai chân, Khương Tình vươn tay giữ lấy mông Hạ Nhi, tách đùi Hạ Nhi ra rồi cười khẽ nói:
“Bảo Bối! Hư hỏng vào. Tôi muốn thế!”
Hạ Nhi nhìn nữ nhân đang dùng cặp mắt nâu sẫm đầy dục vọng và ham muốn nhìn mình, sau đó liền chiều theo mà áp vùng chân tâm ẩm ướt vào miệng Khương Tình, cảm giác chiếc lưỡi ấm nóng chọc sâu vào bên trong, vừa ngoáy vừa đảo khắp nơi trong huyệt động ẩm ướt khiến Hạ Nhi gần như phát điên, tiếng rên rỉ không thể kiểm soát bật ra:
“Ah… Lưỡi chị… nóng quá…”
“Hạ Nhi! Cử động đi. Tôi muốn dùng lưỡi đâm em.” Giọng Khương Tình khàn khàn, hơi thở dồn dập thả lên giữa hai chân Hạ Nhi từng trận nóng rực khiến Hạ Nhi giật bắn người.
Khương Tình nắm lấy mông Hạ Nhi, vỗ nhẹ một cái như dụ dỗ lại như khích lệ, Hạ Nhi buông tầm mắt nhìn Khương Tình, sau đó cắn nhẹ môi, mông liền đưa đẩy.
“Ah..”
Chiếc lưỡi nóng đến quá phận, lại trơn trượt xâm nhập rút ra tiến vào bên trong huyệt động, khiến chân tâm Hạ Nhi như bị đốt cháy, Khương Tình theo cử động đưa đẩy của Hạ Nhi mà chọc lưỡi vào bên trong, đầu lưỡi liên tục kéo ra từng sợi chỉ bạc ướt át, tràn xuống chiếc cằm tinh mỹ thon thả của Khương Tình, tay Khương Tình đưa lên phía trước chạm vào hoa hạch đang sưng lên giữa hai cánh hoa, nhẹ nhàng xoa nắn kích thích nó.
Hạ Nhi gần như không kiềm nổi, lưỡi Khương Tình rất dài, đâm vào bên trong khiến cô vô cùng khô nóng, cả thân thể hồng rực lên, điểm mẫn cảm lại bị kích thích liên tục, Hạ Nhi không tự chủ liền càng muốn nhiều hơn, ánh mắt hổ phách ướt đẫm mơ màng.
“Tình… cái này… ah… khiến em nóng quá…”
Khương Tình cười khẽ, lưỡi vẫn dùng tần suất thọc vào rút ra cực kỳ mãnh liệt, kích thích đến hung ác, tàn nhẫn mạnh mẽ làm Hạ Nhi rên rỉ không ngừng.
“Ah… em chịu không nổi…”
Tay Khương Tình đang kích thích ở hoa hạch càng xoa nhanh hơn, lưỡi cũng chọc ngoáy bên trong, tiếng nuốt nước cùng thanh âm thở gấp dồn dập bên dưới khiến Hạ Nhi gần như mất tự chủ. Áp sát chân tâm mình lên miệng Khương Tình, gần như muốn ngồi lên mà cọ sát.
Tay Khương Tình vẫn ở bên ngoài không ngừng xoa nắn, gảy nhẹ hoa hạch mẫn cảm. Hạ Nhi cong người, ngửa đầu ra sau thở dồn dập đứt quãng, lưỡi Khương Tình càng chọc vào sâu hơn, Hạ Nhi rên xiết nỉ non, không cầm giữ được nữa liền cao trào, dòng nước dâm mỹ tuôn ra ướt một mảng dưới cằm Khương Tình.
“Đúng là nhạy cảm! Bảo Bối!” Khương Tình trầm thấp khàn giọng cười khẽ.