…
Cửu U giới, Cửu U Sơn.
Ngọn núi này, vô cùng to lớn, lơ lửng bên trong Cửu U giới, giống như một phiến đại lục, mà tòa cự sơn này chính là thánh địa Cửu U giới, đồng thời cũng chính là tổ địa Cửu U tộc. Nghe nói, con Cửu U tước đầu tiên chính là sinh ra tại đây.
Mà hôm nay, trên cự sơn vang lên vô số tiếng chuông cổ xưa, vạn điểu tề minh, chấn nhiếp thiên hạ.
Tại vị trí trung tậm nhất, tọa lạc một tòa cự sơn giống như cột chống trời. Trên đỉnh núi, mây mù che phủ, một tòa thạch đài to lớn hiện ra. Bốn phía quảng trường, trên vách núi, tồn tại mấy thanh ảnh tỏa ra linh lực chấn động cường đại.
Mà ở vị trí chính giữa của quảng trường, thì lại là một mặt vách núi cao chót vót, chỉ có điều lúc này vách núi đã biến thành từng tòa ghế đá cực lớn, ở bên trên những ghế đá kia, đều có một đạo thân ảnh ngồi ngay ngắn, khí tức tỏa ra làm cho thiên địa run rẩy.
Những thân ảnh này, chính là trưởng lão Cửu U Tước tộc.
Ánh mắt chuyển về phìa quảng trường đá xanh, chỉ thấy ở đó có thêm hai người ngồi xếp bằng, quanh thân tỏa ra ba động linh lực cường đại, giữa lông mày, hiển ra ngạo ý.
Ngạo ý này ko phải kiêu căng, mà là sự tự tin vào bản thân, để lộ ra sự ngạo nghễ.
Lúc này, hai thân ảnh đều ngẩng đầu, ánh mắt hướng về những chiếc ghế đá. Ở đó, đang truyền ra thanh âm tranh cãi kịch liệt của mấy thàng già ko chịu chết =)). Nước bọt bay tung tóe.
Tất cả mọi người đều chú ý vào bọn họ.
“Thật ngu ngốc! Cửu U chính là tộc nhân có huyết mạch tinh khiết nhất trong ngàn năm qua, chính là cơ duyên để tộc ta khôi phục vinh quang xưa, sao có thể để một nhân loại phá hư đc!” Một thằng mặt như xác chết hùng hổ nói.
“Theo ta nghĩ, lẽ ra phải bắt giữ tên Mục Trần đó về, dùng bí pháp tộc ta, cưỡng ép giải chừ liên kết huyết mạch của Cửu U và hắn(thiến đê là dc:v).
“Ko sai, Đại La bé con kia có chút năng lực, nhưng ta ko tin nàng sẽ vì một thàng gay mà đối nghịch với Cửu U Tước tộc ta.” =]] Một thằng nữa lên tiếng.
Ở mặt khác hơi nghiêng, Thiên Tước trưởng lão thì lại nhíu mày, nói:” Mục trần kia thiên phú ko đơn giản, trên người mang một tia Chân Phượng chi uy, nghĩ cũng là người có đại cơ duyên, ta đã đáp ứng, chỉ cần hắn thiến chim Khương Nha, Tần Huyền sẽ cho hắn cùng Cửu U đi Thần Thú chi nguyên hưởng tuần trăng mât. =]]]”
Nghe chuyện đó, thằng mặt xác chết cười ruồi nói: “Thiên Tước, như ngươi nói thằng đấy chỉ là Ngũ phẩm Chí Tôn. Tu vi này, Khương Nha hai thằng có thể đơn giản nghiền ép, nếu để cho hắn đại biểu Cửu U tộc tiến vào Thần Thú chi nguyên, lão phu ko biết có cơ duyên hay ko, chỉ sợ sẽ làm chậm trễ đại sự, đến lúc đó ai sẽ gánh chịu?”
“Còn nữa, đã hai tháng trôi qua, hắn vẫn ko có dấu hiệu sẽ đến Cửu U Tước tộc ta, có thể thấy hắn đã sợ hãi, tâm trí mềm yếu, quả thực làm bẩn huyết mạch tinh khiết của Cửu U!”
Thiên Tước trưởng lão nghe xác chết ngôn ngữ cay nghiệt, sắc mặt cũng có chút khó coi, sau đó hắn cũng lười nói với xác chết, mà đem ánh mắt hướng về khu vực trung tâm nhất, tồn tại một cái ghế đá màu vàng, một trung niên nam tử đang ngồi ngay ngắn trên đó, tuy hắn ko nói j`, nhưng lại phát ra sự áp bách đáng sợ, không gian xung quanh như đọng lai.
Hắn chính là tộc trưởng Cửu U Tước tộc, Thiên Hoang.
Bên cạnh hắn, một bóng hình xinh đẹp đang đứng, chính thị Cửu U, nàng nghe bọn già cãi lộn, khuân mặt trắng hơn dùng Dove, ngọc thủ nắm thật chặt.
“Tộc trưởng, việc này mau chóng quyết định, sớm xác định một trong hai người Khương Nha, Tần Huyền ai đi ai ở, dù sao thần thú chi nguyên lập tức sẽ xuất hiện, chúng ta cũng ko thể cứ chờ thằng lol nào đó…(đợi hắn đến thì còn làm ăn đc j` nữa:v)” Cái thằng xác chết nhìn ông thông gia trong mơ nói.
Rất nhiều trưởng lão cũng nhìn về tộc trưởng, ở đằng xa, vô số tộc nhân Cửu U Tước tộc, đều phóng ánh mắt tới, đợi tộc trưởng tự mình mở miệng, đem sự việc gây tranh cãi gần hai tháng qua châm dứt xuống.
Thiên Hoang tộc trưởng sắc mặt bất động, tâm như bàn thạch, hai mắt khép hờ, sau đó nhìn thoáng qua khuân mặt tái nhợt của Cửu U bên cạnh, trầm mặc một lát, thản nhiên nói: “Người này co ân với Cửu U, mà Thiên Tước trưởng lão lại đưa ra hứa hẹn, Cửu U Tước tộc ta tự nhiên phải thủ tín, trong vòng một ngày, hắn có thể tới Cửu U giới, thiến hai thăng kia, danh ngạch thứ tư này có thể giao cho hắn.”
Hắn nói đến đây, ánh mắt trở nên lăng lệ ác liệt: “Nhưng mà, nếu người này sợ hãi trốn tránh, Cửu U Tước tộc ta kiên quyết ko cho phép kẻ này làm bẩn huyết mạch Cửu U, đến lúc đó bổn tộc dốc sức ra tay, đem hắn bắt về, nếu Đại La Vực Chủ kia có ý ngăn cản, Cửu U tộc ta, ko tiếc khai chiến!”
Thanh âm của hắn, giống như tiếng sấm vang vọng cả Cửu U Sơn, mà rất nhiều tộc nhân Cửu U Tước tộc nghe thấy lời nói cuồi cùng của hắn ẩn chứa sát khí, đồng loạt biến sắc.
Mà chư vị trưởng lão ánh mắt lập lòe, cuối cùng đều im lặng, hiển nhiên đã đồng ý với quyết định của tộc trưởng.
Bên cạnh Thiên Hoang tộc trưởng, trong mắt Cửu U hào quang lóe lên, chỉ cần Mục Trần âm thầm rời khỏi Đại La Thiên Vực, coi như Cửu U tộc cũng khó tìm ra hắn, đợi ngày sau hắn thật sự trưởng thành, đến lúc đó trong tộc đối với hắn cũng có điều kiêng kị, ko dám tùy ý xằng bậy.
Nghĩ đến đây, trong lòng nàng cũng có chút thở ra, nghĩ đến lúc này Mục Trần đã rời xa Đại La Thiên Vực đi à nha..
Nhưng mà, ý nhiệm này vừa hiện lên, bên cạnh nàng, Thiên Hoang đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía không trung, trong mắt hiện lên tinh quang thâm thúy.
Mà lúc hắn ngẩng đầu lên, bầu trờ đột nhiên vặn vẹo, không gian vòng xoáy thành hình, bên trong vòng xoáy, hai đạo thân ảnh chậm rãi đi ra.
Biến cố bất ngờ, trực tiếp dẫn tới vô số ánh mắt phóng tới, mang theo sự kinh ngạc, dõi theo hai đạo thân ảnh đang dần hiển hiện.
Khi hai đạo thân ảnh dần rõ ràng, tất cả đều có thể nghe thấy một đạo thanh âm trong sang(thăng này mà trong sáng thì ta là thánh nhân >.