Thảo nào ngay cả hai vị Đế Hoàng đại năng Tinh Thần Cảnh cũng mê nàng, quả thực, mị lực như vậy quá khó ngăn cản.
– Tạ ơn Bệ Hạ khích lệ.
Vẻ mặt của Lăng Hàn nghiêm túc nói, ánh mắt buông xuống, không dám liếc mắt nhìn nhiều.
Vị nữ hoàng này chính là một “hoạ thủy”, mị lực còn vượt qua Thủy Nhạn Ngọc, Chư Toàn Nhi một mảng lớn, chí ít lấy Lăng Hàn biết, có thể ở khí chất địch nổi thậm chí vượt lên nàng, chỉ có vị Cung Chủ kia của Côn Bằng Cung.
Chỉ là khí chất của hai nàng hoàn toàn không phải một loại hình, tuy giọng nói của Côn Bằng Cung chủ nhu hòa, ưu nhã, nhưng cách người từ ngoài ngàn dặm, để người chỉ biết kính ngưỡng mà không dám có bất kỳ suy nghĩ miên man.
Nhưng vị nữ hoàng trước mắt này tuy giọng nói vắng lặng, lại như độc dược điềm mỹ, để người muốn ngừng mà không được, cam nguyện làm thiêu thân lao đầu vào lửa, chí tử dứt khoát.
Đây là vị nữ hoàng này còn không dùng mị công gì, bằng không sẽ càng chết người.
Lăng Hàn cũng không nhận ra tu vi của mình bây giờ có thể chống đối mị lực của vị nữ hoàng này bao lâu, bởi vậy không nhìn tốt nhất, miễn cho tâm thần trầm luân, không thể tự kềm chế.
– Ngươi vì bản triều ngăn cơn sóng dữ, thắng được một nghìn danh ngạch tiến nhập Thiên Hải Bí Cảnh, bởi vậy, trẫm liền phá lệ, ban thưởng ngươi danh ngạch tiến vào.
Loạn Tinh nữ hoàng nói.
– Tạ ơn Bệ Hạ.
Cái ban thưởng này ở trong dự liệu của Lăng Hàn, hơn nữa đại nhân vật như nữ hoàng sẽ vì tuyên bố tin tức như thế mà cố ý triệu kiến hắn sao? Nghĩ đến, có lẽ vì hắn biểu hiện ra chiến lực quá kinh người, mới để Loạn Tinh nữ hoàng muốn quan sát hắn một chút.
Ra Hoàng Cung, trong đầu Lăng Hàn tất cả đều là thân ảnh mê người của Loạn Tinh nữ hoàng.
Thật là một kẻ gây tai hoạ.
Nguyên bản, trong lòng Lăng Hàn thường thường sẽ nhớ tới phụ mẫu, hồng nhan, bằng hữu và nhi tử, nhưng bây giờ tất cả lại là dáng dấp của nữ hoàng kia. Hơn nữa, hắn rõ ràng chưa từng thấy qua vị nữ hoàng này, cũng huyễn tưởng ra một gương mặt động nhân không gì sánh được.
Giống như hắn dùng ưu điểm của tất cả nữ nhân hắn gặp qua, hợp thành một dung nhan không thể xoi mói.
Nội tâm như có một thanh âm nói cho Lăng Hàn, vị nữ hoàng này là nữ nhân đẹp nhất trên đời.
Không được, thực sự là không được, trong lòng Lăng Hàn nói thầm, vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, thật lâu sau mới xóa đi thân ảnh của Loạn Tinh nữ hoàng, nhưng trong lòng lại dâng lên ý không muốn, để hắn lắc đầu, cư nhiên sẽ mê muội như vậy, quả thực như nhập ma.
Loạn Tinh Hoàng Triều thắng được thứ nhất, liền có một nghìn danh ngạch tiến nhập Thiên Hải Bí Cảnh, mà hai đại Hoàng Triều khác thì được năm trăm danh ngạch.
Một nghìn danh ngạch thoạt nhìn nhiều, nhưng thực chất lại không đủ chia.
Ai không muốn một cái?
Sơn Hà Thạch đối với bất luận Sơn Hà Cảnh nào mà nói đều có chỗ tốt lớn lao, không chỉ có thể đề thăng tu vi, còn có thể giao cho năng lực đặc thù. Đối với Phá Hư Cảnh mà nói, vậy càng là chí bảo, có thể nhảy qua giai đoạn lĩnh ngộ, trực tiếp ngưng xuất Sơn Hà, rảo bước tiến lên một cảnh giới.
Chỉ là dựa vào Sơn Hà Thạch đột phá, cực hạn là Sơn Hà tiểu cực vị đỉnh phong, trừ khi có thể tự thân đột phá, bằng không chỉ có thể vĩnh viễn dừng ở giai đoạn này.
Trời xanh đương nhiên công bình.
Vì chút danh ngạch này, mọi người đã đánh bể đầu.
Bởi vì Loạn Tinh nữ hoàng không có con, nàng chỉ lấy vài danh ngạch giao cho Cửu Quận Vương, để nàng tiến nhập Thiên Hải Bí Cảnh lịch lãm, ngoài ra còn có vài hộ vệ để bảo vệ an toàn.
Danh ngạch còn dư lại thì giao cho Tả Hữu Tướng, Thất Đại Tướng phân phối.
Cửu Vương địa vị cao cả, tuy quyền thế trên Tả Hữu Tướng, Thất Đại Tướng, nhưng trọng điểm chỉ tu luyện, chưa bao giờ vung tay múa chân với triều sự, đây cũng là nguyên nhân đám đại nhân vật Tả Tướng tình nguyện thần phục.
Mấy ngày nay Hoàng Đô khẳng định rất náo nhiệt, các gia tộc đều vì người mình bôn ba, Sơn Hà Thạch a, có thể bồi dưỡng truyền nhân kiệt xuất.
Lăng Hàn ngược lại đã lấy được một danh ngạch, đây chính là Nữ Hoàng bệ hạ ban cho, ai cũng không có khả năng đoạt, bởi vậy, hắn an tâm quay lại học viện.
—————