Ác quỷ răng nanh nhìn mặt biển không một bóng người, rồi lại nhìn thi thể lúc chìm lúc nổi trên biển của bộ tộc Hoang Cổ, dần dần hiểu ra điều gì đó.
Nó tặc lưỡi nói: “Đáng chết, ta chỉ là bán thông tin, nhưng lần này hình như đã gây họa rồi.”
“Không được, ta phải mau mau trốn đi.”
Nó ôm lấy viên đá kim cương, chui vào hư không biến mất không thấy đâu nữa.
Ma giới Tà Kỳ.
Ở một cung điện hoàn toàn mới, nguy nga lộng lẫy.
Đây là chỗ ở của Ma vương Tà Kỳ.
Nhưng Cố Thanh Sơn không ở trong cung điện.
Ở một khu chợ cách cung điện trên mấy trăm dặm, có một quán rượu ma quỷ nổi tiếng.
Cố Thanh Sơn đang ngồi phía trước cửa sổ, uống rượu ngon của Ma giới.
Đột nhiên, hắn cảm nhận được gì đó.
Bỏ chai rượu xuống, Cố Thanh Sơn không chút do dự vỗ nhẹ túi trữ vật, lấy ra một chiếc hộp ngọc từ trong đó.
Mở hộp ngọc, lấy đĩa ngọc ra, đưa tay úp nhẹ lên nó.
Làm xong tất cả, Cố Thanh Sơn ra khỏi quán rượu, giương mắt nhìn lên bầu trời.
Bảy tám tia sáng rực rỡ uy nghiêm, đang từ trên bầu trời thăm thẳm đáp xuống.
Thần linh!
Thần linh tiến vào Ma giới!
Cảm nhận được loại khí tức đặc biệt trên người các thần linh, toàn bộ Ma giới đều rơi vào cảnh nhốn nháo và hỗn loạn.
Một tiếng gào phẫn nộ từ trong cung điện của Ma vương truyền tới.
“Thần linh chết tiệt, tại sao các ngươi lại đến Ma giới!”
Một tên Ma vương người mặc áo giáp, dẫn theo mấy chục tên ma quỷ thực lực cường đại xông lên không trung.
Không có quái vật Hoang Cổ đến đây xâm lược, chỉ mấy vị thần linh, nó căn bản không sợ hãi!
Trên bầu trời, lập tức vang lên giọng nói uy nghiêm của thần linh.
“Ma vương, ngươi không được mạo phạm thần linh, bằng không phúc họa khó lường.”
Trong khi nói chuyện, các thần linh đã giành trước phát động tấn công.
Đây cũng là một tên lừa đảo.
Cố Thanh Sơn hòa mình trong đám ma quỷ, lặng lẽ nhìn trận giao chiến trên trời.
Thiên kiếp đã bóc trần thân phận Nhân tộc của hắn.
Sau khi hoàn thành liên tiếp ba lần lên cấp đại cảnh giới, cùng với mười mấy lần dung hợp thế giới, thân phận của hắn đã rõ ràng.
Nhưng Cố Thanh Sơn cũng không lựa chọn chống đối các Ma vương Quỷ vương của Ma giới.
Hắn hời hợt tặng Ma giới sau khi đã được dung hợp cho một tên Ma vương đặc biệt cường đại.
Hiện tại, tên Ma vương đó mới là vua của thế giới này.
Cố Thanh Sơn nhờ vào công lao to lớn trong việc đóng góp cho Ma giới, tiếp tục ở lại nơi này.
Hắn biến thành một loại ma quỷ không đáng để mắt tới, gọn gàng thoát khỏi tầm mắt của những tên ma quỷ khác.
Lúc này, Cố Thanh Sơn sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt quét qua những thần linh ở trên bầu trời kia.
Hình Nhân Ánh Sáng mang theo bảy tám thần linh đi nghênh đón Ma vương.
Còn lại một vị thần linh trên ấn đường có lửa vàng bốc cháy.
Hắn ta đang phóng ra từng vệt ánh sáng về phía mặt đất, tiến hành một sự dò xét nào đó.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào hắn ta, cẩn thận cảm nhận sức mạnh trên người hắn.
… Mạnh mẽ quá.
Mặc dù mình đã đạt tới Kiến Không cảnh, nhưng so với đối phương vẫn còn kém một khoảng nữa.
Cố Thanh Sơn tiếc nuối lắc đầu.
Mình cầnn phải trở nên mạnh hơn, mạnh đến độ vượt qua cả Tạ Cô Hồng, thì mới có khả năng chiến thắng đối phương.
… Còn cần… nhiều thời gian hơn nữa.
Cố Thanh Sơn thu hồi ánh mắt.
Nhân lúc tất cả ma quỷ đều xông ra khỏi quán rượu, Cố Thanh Sơn xoay người trở lại trong quán rượu, tiện tay lấy một chai rượu ma.
Hắn đi tới một góc bí mật, vung tay bày pháp trận ẩn náu tạm thời.
Uống một hớp rượu, Cố Thanh Sơn đưa tay quệt lên đĩa ngọc.
Phong ấn giam cầm trên đĩa ngọc lập tức tiêu tan.
Đĩa ngọc lập tức cảm nhận được luồng sóng linh lực đã sớm vượt qua tiêu chuẩn trên người Cố Thanh Sơn.
Một đường sóng gợn trong suốt tỏa ra từ trên đĩa ngọc, im hơi lặng tiếng quấn lấy Cố Thanh Sơn biến mất khỏi Ma giới.
Không, không phải là biến mất khỏi Ma giới.
Dưới dự dẫn dắt của đĩa ngọc, hắn rời khỏi Bóng Chồng của thời đại thượng cổ, xuyên tới Bóng Chồng bí mật kế tiếp của Nhân tộc.
Tất cả những việc này xảy ra ở trong quán rượu ma quỷ cách Ma cung ngoài mấy trăm dặm.
Không hề có một thần linh nào phát hiện ra.