Đùng! Đoàng!
Cả rặng núi không hề yên tĩnh, từng ngọn núi sụp đổ, cảnh tượng chiến đấu khốc liệt.
Phụt!
Phụt!
Điều đáng nói là Diệp Thành ở thế yếu một cách rõ ràng, hắn bị hai kẻ ở cảnh giới Chuẩn Thiên đánh tới mức không có cơ hội phản lại.
Rầm!
Sau một tiếng động kinh thiên động địa, bóng hình Diệp Thành ngã xuống trong hư không, mặt đất lại lần nữa xuất hiện một cái hố sâu.
“Hai lão già đáng chết, ép ta phải ra đại chiêu”, trên mặt đất, Diệp Thành mình đầy thương tích lại lần nữa đứng dậy, hắn quyết định không màng tới thân phận, sử dụng nhiều chiêu bài áp chót, và quan trọng nhất đó là hắn đã quyết định sử dụng tới Tiên Luân Cấm Thuật để tiêu diệt một trong hai lão già này.
“Tiểu tử, có cần ta giúp không?”, trong Đại La Thần Đỉnh, Tiểu Linh Oa thò đầu ra.
“Ngươi dẹp sang bên đi”.
“Ôi trời, lão tử đây lợi hại lắm đấy”, Tiểu Linh Oa hô lên.
Ừm!
Ừm!
Tiểu Linh Oa vừa thò đầu ra đã bị lão già mặc huyết bào và Ân Trụ trong hư không nhìn thấy, cả hai chợt sáng mắt lên, bọn họ đồng thanh lên tiếng: “Đó là thứ gì vậy?”

