Bầu không khí trở nên gượng gạo, nó làm cho Cố Doãn Doãn càng thêm căng thẳng, hai tay nắm chặt lấy vạt váy.
Người đàn ông quả thực rất đẹp trai, kiểu đúng gu đàn ông lý tưởng của Cố Doãn Doãn. Nhưng tiếc thay trong lòng của cô sớm đã đem lòng nhớ nhung một người. Cho dù đối diện với một người hoàn hảo như anh, cô cũng không có chút gì gọi là rung động.
Thấy bầu không khí yên tĩnh đến bóp nghẹn hơi thở của từng người, Lục phu nhân hắng giọng, khuỷu tay huých nhẹ vào cạnh sườn Lục Triết Tần.
Bà hơi nghiêng mặt, nói nhỏ bên tai anh.
“Này, gặp con gái nhà người ta phải chào hỏi chứ?”
“Chào hỏi thế nào chứ?”
“Cái thằng này!”
Lục Triết Tần mặt lạnh nói vào: “Mẹ nên nhớ, cuộc hôn nhân này là do ba mẹ sắp đặt. Hai người không hỏi trước ý kiến của con mà đã tự ý ràng buộc con gái nhà người ta, bây giờ lại bắt con ra mặt chào hỏi!”
“Cái thằng quỷ này!” Lục phu nhân tức giận, đánh thật mạnh vào bên vai anh: “Mẹ cũng vì sợ con ế tới già nên mới thay con đi tìm vợ.”
Nói rồi, Lục phu nhân ghé sát gần vào tai Lục Triết Tần, tiếp tục nói: “Mẹ thấy cô gái này cực kì tốt, tuy nhan sắc không sánh bằng Tiểu San, nhưng tính cách dịu dàng có đôi phần giống con bé. Đã thế còn là du học sinh, sau này để Doãn Doãn vào tập đoàn của chúng ta, ít gì cũng phụ giúp được con trong vài việc!”
“Hừ, thật nhạt nhẽo!”
Lục phu nhân giận rồi, tay véo mạnh vào sườn bụng của anh: “Con có chịu mở miệng nói chuyện với Doãn Doãn không hả?”
“Được rồi, được rồi! Con nói được chưa!”
Lục Triết Tần nhíu mày, mặc dù bị véo một vố đau nhưng anh không biểu lộ một chút ra bên ngoài, vẫn mặt lạnh đối với người lạ, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Cố Doãn Doãn.
“Cô tên gì?”
Bị hỏi bất ngờ, Cố Doãn Doãn có chút rối rắm: “A.. chào anh… tôi tên là Cố Doãn Doãn! Rất vui khi được gặp anh!”
Lục phu nhân liếc nhìn cách ứng xử của thằng con trai khó bảo của mình.
Có ai đi nói chuyện với con gái lại giữ nét mặt u ám lạnh lùng như con trai của bà không chứ? Lục phu nhân chỉ sợ, nếu như tình trạng cứ diễn biến dài như vậy, e rằng cô gái trước mặt rơi vào tình huống khó xử, bỏ dép chạy lấy người.
“Này, bỏ ngay cái nét mặt xanh rờn của con đó đi!”
“Không thích!”
“Mày muốn con gái nhà người ta bỏ dép chạy lấy người à?”
Lục Triết Tần trề môi, nói toẹt ra: “Lục Triết Tần! Tôi không hề có hứng thú với cô!”
Cố Doãn Doãn cười gượng gạo, toát mồ hôi hột trước câu nói đầy phũ phàng của người đàn ông.
“Vậy sao! Thật ngại quá, Lục tiên sinh! Vừa hay tôi cũng chưa có ý định yêu đương, vậy nên…”
Lục Triết Tần hắng giọng, nói chen vào lời của Cố Doãn Doãn: “Phận làm con như tôi lại phải hoàn thành chữ hiếu, chính vì vậy tôi phải nghe theo lời mẹ tôi, kết hôn với cô con dâu mà bà ấy đã cất công đi tìm kiếm!”
“Tôi hiểu mà, Lục tiên sinh!”
Lục Triết Tần vươn tay ra cầm lấy chén trà đưa lên miệng uống, sau đó tiếp tục nói:
“Tôi đồng ý mối hôn sự này, nhưng với một điều kiện. Tôi và cô sẽ không đăng kí giấy kết hôn ngay lập tức.”
“Cậu nói cái gì?”
Nghe Lục Triết Tần nói như vậy, Cố Kiểm Thiêm sửng sốt, đập tay lên mặt bàn: “Ý cậu là sao đây, Lục tổng? Tại sao đồng ý mối hôn sự này nhưng lại không làm giấy đăng kí kết hôn! Cậu coi con gái tôi là gì chứ?”
“Cố lão gia, ông cứ bình tĩnh nghe tôi nói đã! Tôi không chắc con gái ông có chịu được tình cách của tôi hay không, chỉ sợ chưa đầy nửa tháng cô ấy cảm thấy khó chịu, muốn rút lui thì sao đây? Chính vì thế tôi đang tạo điều kiện thuận lợi cho bên gia đình của ông đó!”
“Tạo điều khiện thuận lợi?”
Cả Cố Kiểm Thiêm cùng với Cố Doãn Doãn đồng thanh hỏi.
“Cố Doãn Doãn, nếu như cô đồng ý làm vợ hờ của tôi trong vòng năm, trong ba năm đó, nếu như tôi đem lòng yêu cô, tờ giấy đăng kí kết hôn sẽ có hiệu nhiệm. Đồng thời, tôi sẽ tổ chức hôn lễ thế kỉ trong diễn ra trong ba ngày. Còn nếu như trong ba năm đó, dù cố thế nào tôi không có một chút tình cảm với cô, chúng ta sẽ chấm dứt mối quan hệ, tôi trả lại tự do cho cô.”
Cố Doãn Doãn trầm lặng, dỏng tai lắng nghe hết những điều mà người đàn ông nói.
“Về việc kí kết hợp đồng hợp tác với tập đoàn Cố Thị, bản hợp đồng đó vẫn diễn ra bình thường. Và trong vòng ba năm đó, nếu như cô có quen biết và đem lòng yêu người đàn ông khác, muốn cùng người đó kết hôn thì cứ việc nói với tôi. Tôi nhất định sẽ đồng ý tác thành cho hai người, và đương nhiên sẽ không bao giờ vì việc này mà chấm dứt hợp đồng hợp tác.”
Cố Doãn Doãn không nói gì, hàm răng cắn chặt lấy môi dưới.
Suy đi tính lại, người đàn ông đưa ra yêu cầu này, người thiệt thòi nhất là anh ta chứ không phải cô.
Cố Doãn Doãn cứ ngỡ anh là một vị tổng tài cao cao tại thượng, luôn có những quyết định đầy tính ngông cuồng. Nếu như đối mặt với hôn ước gượng ép này, Lục Triết Tần sẽ phải gặp riêng để nói chuyện với cô, đưa ra hàng trăm luật lệ hà khắc nghiêm cấm cô dùng thủ đoạn hèn mọn quyến rũ anh.
Không ngờ anh lại rộng lượng đến như vậy, Cố Doãn Doãn lại không nghĩ yêu cầu nó quá là đơn giản.
Nhưng đơn giản quá cũng không tốt, cái gì cũng có mặt tối của nó.
Cố Doãn Doãn chỉ sợ, rằng một ngày không xa, dưới những lần tiếp xúc với người đàn ông, cô không kiềm chế được cảm xúc của mình mà đem lòng yêu anh.
Sợ nhất cô lại rơi vào tình cảnh trớ trêu của người vợ quá cố của Lục Triết Tần, vì muốn có được tình cảm của anh mà không quản mọi khó khăn, hi sinh tất cả để đổi lấy sự cưng chiều dịu dàng hiếm hoi ấy.
Cố Doãn Doãn không ngừng đắn đo suy nghĩ. Cô có nên chớp lấy thời cơ ngàn năm có một này không? Nhưng cũng sợ cảnh bạc tình của người đàn ông.
Cô cắn cắn môi dưới, cảnh tượng này lọt vào ánh mắt đăm chiêu của Lục Triết Tần. Hành động này làm cho người đàn ông nhớ đến một người, cô gái ấy mỗi khi rơi vào thế bế tắc cũng đều căn lấy môi dưới.
“Lệ… Lệ San…”
Cố Doãn Doãn giật mình, mở to mắt nhìn Lục Triết Tần.
“Anh… vừa gọi tôi sao?”
“Không… không có…”
Lục Triết Tần khôi phục lại thần thái của mình. Anh không ngờ trước mặt vị hôn thê của mình, anh có thể nhớ đến người vợ quá cố của mình.
Cố Doãn Doãn thở dài. Cô đương nhiên biết người đàn ông vừa rồi gọi tên ai. Cô cũng chẳng hiểu, vì lí do gì mà anh lại có thể thốt gọi tên người phụ nữ ấy.
Mà khổ nỗi Cố Doãn Doãn trời sinh bản tính tò mò, người đàn ông cứ úp mở như vậy càng khiến cô sinh lòng hiểu kì, muốn tìm hiểu rõ mọi ngọn ngành của câu chuyện.
Người phụ nữ tên Khúc Lệ San này đích thực là người như thế nào có thể kiên trì yêu đương phương, theo đuổi người đàn ông tận mười ba năm ròng.
Nói mới nhớ, người phụ nữ đó cũng giống như Cố Doãn Doãn vậy, kiên nhẫn chờ đợi, theo đuổi một người.
Nếu như Khúc Lệ San cuồng nhiệt theo đuổi cái gọi là tình yêu mù quáng tận mười ba năm.
Còn Cố Doãn Doãn, cô không quản mọi âu lo, kiên nhẫn chờ đội một mối tình thoáng lướt qua tận mười sáu năm qua. Mặc dù không biết thân phận của chàng thiếu niên ấy, nhưng Cố Doãn Doãn vẫn ôm hi vọng, chờ đợi chàng trai xuất hiện trước mặt cô.
Lục Triết Tần vắt chéo hai chân lại với nhau, nhìn thẳng vào mặt của Cố Doãn Doãn, anh lên tiếng.
“Yêu cầu của tôi chỉ đơn giản như vậy thôi! Cố tiểu thư, cô có gì không hài lòng những gì mà tôi đưa ra không?”
Chần chừ một lúc lâu, cuối cùng Cố Doãn Doãn mới mở miệng nói: “Lục tiên sinh, anh thật sự tỉnh táo chứ? Yêu cầu mà anh đưa ra, tôi cảm thấy người chịu thiệt thòi nhất là anh! Rõ ràng tôi chỉ là một người ngoài, không hề quen biết với anh, vậy mà anh sẵn sàng ưu ái cho tôi có lợi về mọi mặt!”
“Cô đừng suy nghĩ quá nhiều! Chẳng qua tôi không muốn bi kịch trong quá khứ lần nữa xảy ra!”