Vừa rồi cô Anna lại nói rằng cô ta không quen biết con! Và thậm chí còn khiến con trở thành trò hề trước mặt người khác!” Cao Lam tức giận nói.
Lời này vừa dứt, giọng nói ở bên kia lập tức trở nên trầm ngâm vô cùng.
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Con nói cho bố nghe hết toàn bộ đầu đuôi mọi chuyện xem!”
Cao Lam nghe vậy, lập tức nói ra tất cả mọi chuyện đã xảy ra.
Đương nhiên, anh ta không nói cho bố mình rằng anh ta chỉ là muốn chơi đùa với Tô Nhan mà thôi, mà ca ngợi Tô Nhan lên trời, nói là muốn cưới hỏi đàng hoàng, cưới Tô Nhan về nhà.
Bố của Cao Lam chỉ mong sao con trai mình có thể cưới vợ sinh con, biết được con trai mình chạy đến Giang Thành là muốn tìm con dâu thì lập tức vui mừng khôn siết.
Tuy nhiên, khi biết việc Anna giả vờ không quen biết con trai mình khiến con trai mình xấu hổ trước mặt con dâu tương lai, lập tức giận tím mặt, liên tục đập bàn.
“Khốn kiếp! Anna này, cô ta đang làm cái gì vậy? Không phải con và cô ta đã từng gặp mặt rồi sao? Sao cô ta dám nói là không quen biết con chứ?”
“Bố, con cũng không biết chuyện gì đang xảy ra? Con tiện nhân đó thậm chí còn bảo con bật loa ngoài, sau đó nói với con rằng cô ta hoàn toàn không quen biết con! Con bây giờ có thể nói là kết thúc hoàn toàn rồi, người xung quanh đều cười nhạo con! Tô Nhan chắc chắn sẽ có ý kiến với con, bố, néu như bố không gọi Anna đến cho con, tới lúc đó chuyện con trai bố lấy vợ chỉ là chuyện nhỏ thôi, mặt mũi của nhà họ Cao chúng ta mắt sạch mới là chuyện lớn!” Cao Lam muốn khóc không ra nước mắt nói.
“Con trai, con yên tâm, cứ việc dũng cảm theo đuổi người tên Tô Nhan đó! Bố lập tức gọi cho chủ tịch Hiệp hội Y.
khoa và hỏi xem chuyện này rốt cuộc là sao? Cứu người hay không là chuyện nhỏ, ảnh hưởng đến chuyện kế thừa của nhà họ Cao chúng ta, bố chắc chắn sẽ không để yên cho bọn họ!! “
Bồ Cao nổi giận đùng đùng gào thét nói, sau đó lấy điện thoại di động ra vội vàng bắm số.
Khoảng nửa giờ sau, Anna lên xe do Mã Hải sắp xếp, đến sân bay Giang Thành.
Khi cô ấy chuẩn bị lên máy bay, chủ tịch Hiệp hội Y khoa đã gọi điện thoại đến.
Sau khi liếc nhìn ID người gọi, vẻ mặt Anna rất mắt tự nhiên, cô thở dài một hơi, miễn cưỡng ấn nút bắt máy.
“Viện trưởng, xin chào, có chuyện gì vậy?” Anna cố gắng khiến cho giọng nói của mình nhẹ hơn một chút.
Tuy nhiên, đầu dây bên kia lại im lặng.
Khoảng mười giây sau, mới có một giọng nói truyền đến.
“Phó chủ tịch Anna, tôi cần cô giải thích!!”
Giọng nói cực kỳ khàn, có cảm giác áp chế vô cùng.
Giải thích cái gì?” Trái tim Anna giật nhẹ, nhưng giọng điệu vẫn giả vờ như không hiểu.