Thiên nhãn lập lòe, quả nhiên Nhiếp Vân đã nhìn thấy ở trong không gian này có ẩn giấu mấy trận kỳ.
Ở nơi sâu như vậy trong Quỷ Vụ minh hải bố trí ra không gian không bị thủy áp hạn chế. Từ đó cũng đủ để thấy được uy lực của những trận kỳ này. Muốn phá vỡ nó quả thực rất khó. Hơn nữa, Nhiếp Vân cũng biết, những trận kỳ này Tiêu Lăng đã luyện hóa, bị hắn điều khiển, cho dù có đoạt được cũng là vô dụng.
– Ha ha. Trận pháp này quả thực rất là cao minh. Bằng vào thực lực của ta quả thực không phá được. Bất quá ta sẽ khiến cho ngươi tự mình thu hồi trận kỳ lại.
Sau khi nhìn thấy rõ, trong lòng Nhiếp Vân đã có biện pháp. Hắn khẽ cười một tiếng.
– Làm cho ta thu hồi trận kỳ? Ngươi điên rồi sao?
Tiêu Lăng sững sờ, sắc mặt lập tức bắt đầu dữ tợn. Hắn lập tức nhìn về phía hai người Cát Hoan, nói:
– Đừng nghe hắn nhiều lời, nhanh động thủ giết hắn một chút đi. Phải nhanh chóng giải quyết mọi chuyện, bằng không một khi Đạm Đài Lăng Nguyệt trở về trước. Khi đó chúng ta sẽ gặp phiền toái không nhỏ!
– Được.
Hai người Cát Hoan cũng biết điểm ấy cho nên đồng thời gật gật đầu, đang định ra tay.
Bất quá còn chưa kịp nhúc nhích thì đã nhìn thấy thiếu niên vốn bị vây vào giữa có động tĩnh, trên đầu ngón tay đã có tia lửa xuất hiện. Những tia lửa này đụng chạm với pháp lực chung quanh. Pháp lực giống dầu vậy, nhanh chóng bị thiêu đốt, tạo thành xu thế hỏa diễm cháy lan ra chúng quanh.
– Cái gì? Ngay cả pháp lực cũng có thể thiêu đốt… Đây là Diễm Hỏa của Diễm Hỏa sư!
– Năng lực mà chỉ có Diễm Hỏa sư bài danh thứ hai mươi lăm mới có, không có khả năng a.
– Thân là Tường Thủy sư, còn có được thiên phú Diễm Hỏa sư, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ?
Nhìn thấy pháp lực lập tức bị thiêu đốt, sắc mặt của ba người đồng thời biến đổi.
Ngay cả pháp lực cũng có thể thiêu đốt, chỉ sợ chỉ có một loại giải thích. Đó chính là Diễm Hỏa mà chỉ có thiên phú Diễm Hỏa sư mới có được!
Diễm Hỏa sư ngay cả linh hồn cũng có thể thiêu đốt, thiêu đốt pháp lực đương nhiên không cần nói chơi. Chỉ là dù bọn hắn có như thế nào cũng không thể nghĩ ra được. Thiếu niên không lớn này sao lại là một vị Diễm Hỏa sư.
Thủy hỏa không thể giao hòa, nếu như thứ hắn dùng không phải là thiên phú chi khí mà là thiên phú chân chính. Như vậy cũng quá mức nghịch thiên a!
– Tiêu Lăng, nhanh thu trận kỳ lại, bằng không chúng ta sẽ bị thiêu chết ở trong nơi này a!
Không kịp kinh ngạc, thế hỏa diễm cháy lan tràn ra rất nhanh. Rất nhanh đã lan tới trước mặt đám người Cát Hoan, Đỗ Tuấn. Khiến cho y phục trên người bọn hắn lập tức bị thiêu đốt.
Ở bên ngoài, Diễm Hỏa đánh úp lại thì còn có thể tránh né. Thế nhưng ở trong không gian do pháp lực tạo thành, khắp nơi đều bị pháp lực bao phủ, cũng giống như thùng xăng tràn đầy vậy. Nếu như không mở ra thì bọn hắn sao có thể chạy được chứ? Mà nếu như hiện tại đào tẩu lời mà nói… Ưu thế thật vất vả mới có thể
vây quanh đối phương sẽ mất đi. Không ngờ chỉ có một thiên phú Diễm Hỏa sư mà lại khiến cho ba người rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
– Thu!
Lưỡng nan thế nào thì cũng phải đưa ra lựa chọn,.Tiêu Lăng không có ngờ tới Nhiếp Vân lại có nhiều thiên phú như vậy, sắc mặt dữ tợn vô cùng. Bàn tay chộp ra một trảo đã thu trận kỳ chung quanh vào bên trong.
Tuy rằng khiến cho hắn ta rời khỏi nước biển, rất có thể sẽ có ưu thế rất lớn. Thế nhưng vẫn không thể làm gì được đối phương a..
Ầm ầm!
Trận kỳ vừa thu lại, nước biển chung quanh đã lập tức tuôn ra, áp lực cực lớn trùng kích lên trên người khiến cho bộ ngực của hắn có chút khó chịu, thiếu chút đã phun ra một ngụm máu tươi.