Liễu Định Huy cười gượng liền đi, nhưng hắn càng tin chắc đằng sau Chu Hằng có bối cảnh cấp Hắc Động, nhưng căn bản không nghĩ tới báo thù.
Một số người ở xa hơn cũng thấy được cảnh Chu Hằng giao thủ với Trương lão đại, sau khi khiếp sợ liền kinh ngạc, sao trận chiến của bọn họ lại không phát động lực lượng còn sót lại ở chỗ này?
Cũng chỉ có mấy người Chu Hằng biết, đương nhiên là Hồng Nguyệt động tay chân, chỉ là chỗ Hắc Động Vương thành đạo thì tính là gì đối với nàng!
Đoàn người tiếp tục đi tới.
Lại qua hai ngày, bọn họ vẫn không có thu hoạch.
Bởi vì đám đông đã hoàn toàn phân tán trong không gian rộng lớn này, nên không biết những người khác có thu hoạch gì không.
– Thật là nhàm chán, bản tôn giúp ngươi một tay! Cuối cùng Hồng Nguyệt không chịu nổi, bàn tay nhỏ tùy tiện vung lên, không gian rung động, như ném một hòn đá nhỏ vào trong ao, gợn sóng nháy mắt lan ra toàn bộ không gian dưới lòng đất, chớp động hào quang kỳ diệu.
Nhưng sau đợt sóng dị tượng kỳ diệu này, liền không còn tiếp tục.
Khóe miệng Chu Hằng co rút, nói: – Vậy thì cám ơn!
Hồng Nguyệt khinh bỉ liếc xéo hắn, nhưng không nói gì.
Ầm!
Chu Hằng ấn theo bộ dạng trước đó, đánh ra một quyền, lực lượng tuôn trào, không gian chớp động, một khối ngọc thạch hiện ra từ trong không trung, tỏa ra hào quang kinh người.
Ngọc Đỉnh Bích!
Quả nhiên, không có nuốt lời!
Chỉ là làm sao lại có động tĩnh lớn như thế? Lúc trước lại có hào quang kinh người lóe lên, xa trăm dặm cũng thấy rõ!
Vù vù vù! Từng bóng người từ xa lao vút tới, khi thấy Chu Hằng cầm lấy Ngọc Đỉnh Bích, ánh mắt mỗi người đều đỏ lên, hận không thể giết tới cướp lấy.
Nhưng khai chiến ở trong này càng nguy hiểm quá mức, chỉ có người nhìn chằm chằm, không ai ra tay.
Chu Hằng tiện tay thu hồi Ngọc Đỉnh Bích, lại đánh ra một quyền, không gian chấn động như gợn sóng, hào quang lấp lánh, lại một khối Ngọc Đỉnh Bích xuất hiện.
Cái gì!
Mọi người đều nhìn chằm chằm khối Ngọc Đỉnh Bích kia, ánh mắt muốn phun ra lửa.
Nhưng, chuyện Chu Hằng một kiếm đánh chết Thiên Hà Đế đã truyền ra, tuy rằng mọi người đều biết Thiên Hà Đế còn phân chia nhiều loại, thực lực chênh lệch nói là trên trời dưới đất cũng không quá, nhưng có Thiên Hà Đế nào dám nói mình có thể một đòn đánh chết một người Thiên Hà Đế khác, dù là Thiên Hà Đế thực lực yếu nhất?
Mọi người đương nhiên không tin đó là thực lực của bản thân Chu Hằng, mà là đến từ cấm khí!
Không ai biết cấm khí trong tay Chu Hằng còn có thể sử dụng mấy lần, mà nơi này tối đa chỉ là Thiên Hà Đế, ai chống lại loại cấm khí có thể miểu sát Thiên Hà Đế như vậy mà không chột dạ?
Đỏ mắt là một chuyện, nhưng sẽ không vì thế mà đưa tặng tánh mạng!
Ba khối Ngọc Đỉnh Bích, còn không thể đánh thủng giới hạn cuối cùng trong lòng mọi người, làm cho mọi người đói quá làm bậy.
Nhưng làm cho mọi người nổi điên, đó là không lâu sau Chu Hằng lại đánh ra khối Ngọc Đỉnh Bích thứ ba, cũng chính là khối thứ tư lọt vào tay hắn!
Đây là cái vận số gì?
Trong nửa ngày, bốn khối!
Hít!
Mọi người đều vô cùng đỏ mắt, nhưng đến lúc này, bọn họ lại không dám hành động tùy tiện.
Cấm khí dĩ nhiên lợi hại, nhưng có hạn chế số lần hoặc thời gian sử dụng, nơi này có đông Thiên Hà Đế như thế, có thể dìm chết Chu Hằng! Trên thực tế, nếu như mọi người cùng nhau ra tay, Chu Hằng còn không có cả cơ hội tế ra “cấm khí”.
Nhưng tình huống bây giờ thật là quá quỷ dị!
Vì cái gì Ngọc Đỉnh Bích kia chỉ có Chu Hằng mới đánh ra được, những người khác lại không làm được?
Thế gian làm sao có chuyện trùng hợp như thế?
Vậy chỉ có thể nói rõ… đằng sau Chu Hằng có một nhân vật vô cùng mạnh mẽ, hắn ở trong bóng tối, đang giúp Chu Hằng thu nhặt Ngọc Đỉnh Bích!
Có thể làm được điều này, chỉ có cường giả cấp Hắc Động!
Bởi vì nơi này chính là chỗ thành đạo của Hắc Động Vương, cường giả Tuệ Tinh Cảnh có thể không sợ lực lượng lưu lại nơi này, nhưng nếu nói có thể dễ dàng tìm ra Ngọc Đỉnh Bích ở chỗ này, như vậy sợ là chỉ có cường giả cấp Hắc Động mới làm được!
Trong nhất thời, trên người Chu Hằng lập tức như bao phủ lớp sương mù thần bí, làm người ta không thể nhìn thấu, càng không khỏi sinh ra nghiêm nghị kính sợ.
Chính là bởi kiêng kỵ như vậy, mỗi người đều không dám tạo áp lực lên Chu Hằng, đều cùng nhau đưa ra muốn mua Ngọc Đỉnh Bích trong tay Chu Hằng.
– Bán cho bọn chúng cũng không sao! Hồng Nguyệt nói. – Bằng thực lực của ngươi hiện giờ, hấp thụ nhiều nhất là hai khối Ngọc Đỉnh Bích, bằng không ý chí còn lưu lại trong đó quá mạnh mẽ, sẽ đảo khách thành chủ, ảnh hưởng đến võ đạo của ngươi!
Chu Hằng nghiêm nghị, bên trong Ngọc Đỉnh Bích có lý giải võ đạo cả đời của Hắc Động Vương, đây là tài sản quý giá đối với người khác, nhưng lại là thuốc độc đối với hắn! Hơn nữa ý chí của Hắc Động Vương đáng sợ cỡ nào, sẽ ảnh hưởng đến hắn trong âm thầm lặng lẽ!
Cho nên, có thể hấp thu Ngọc Đỉnh Bích, nhưng số lượng không được nhiều, bằng không sẽ thật sự ấn theo con đường cũ của vị Hắc Động Vương kia, từ đó mất đi đạo của mình.
Đương nhiên, bên cạnh Chu Hằng rất nhiều người, cho hắn nhiều Ngọc Đỉnh Bích hơn nữa cũng không chê nhiều, nhưng nếu phân chia tài nguyên, vậy là một loại lãng phí lớn!
Chu Hằng có Hỏa Thần Lô có thể luyện đan, chỉ là trước mắt đang thiếu tài liệu thích hợp, đều bị các thế lực lớn nắm giữ, nhưng dùng Ngọc Đỉnh Bích trao đổi, tin rằng sẽ có rất nhiều thế lực sẵn lòng làm mối mua bán này.