Kiếm công tử cũng là kỳ tài trong kiếm đạo, vào lúc tu vi ở thiên giai tứ trọng đã lĩnh ngộ kiếm ý đến bát giai, hôm nay lĩnh ngộ kiếm ý đến bát giai đỉnh phong đã hoàn toàn là mạnh hơn bình thường, chỉ vỏn vẹn có hai người mới có thể so sánh cùng hắn.
Nhưng mà, kiếm ý mà Huyền Thiên lĩnh ngộ còn cao hơn hắn một bậc, điều này khiến cho Kiếm công tử cảm thấy hoảng sợ!
Võ giả đang đứng xa xa xem cuộc chiến nghe nói như thế cũng khiếp sợ không thể tưởng tượng nổi, kiếm ý cửu giai vẻn vẹn chỉ là một đạo kiếm ý mà cũng đủ chém chết bất kì một cường giả thiên giai trở xuống, hơn nữa cho dù có là cường giả thiên giai sơ kỳ cũng đều không thể ngăn cản nổi.
Nếu là trong lúc vận dụng kiếm cương mà lực công kích khủng bố thì nghe đã rợn cả người rồi, hoàn toàn có thể đánh đồng với lực công kích của thiên giai cảnh cửu trọng.
Thanh âm của Huyền Thiên lạnh lùng vang lên:
– Vạn Kiếm chân kinh, công phạt vô song, đáng tiếc dùng ở trong tay ngươi thì không có cái gì hơn…. Còn có công pháp nào lợi hại nữa thì mau sử dụng ra đi!
Khi đang nói chuyện thì thân thể của Huyền Thiên lập tức xông về phía trước, Sơ Lam kiếm trong tay hắn không còn tùy ý vung lên nữa mà trong nháy mắt đã tách ra quang mang lóng lánh, liên tục đâm về hướng tiền phương, thi triển kiếm thuật tuyệt thế.
Thở phì phò thở phì phò hưu…
Trong nháy mắt đều không biết rõ kiếm cương xuất hiện, chém tới hướng Kiếm công tử, những kiếm cương này không giống với một kiếm kia, tất cả lực lượng đều ngưng tụ trong một luồng kiếm cương nhưng lực công kích lại vô cùng khủng bố, hơn nữa số lượng rất là nhiều, luận tổng tiến công đánh lực so với một kiếm tiện tay vừa rồi không biết là cường đại hơn bao nhiêu.
Kiếm công tử thi triển Vạn Kiếm chân kinh khiến cây cỏ hoa lá đều biến thành kiếm sắc bay vụt về phía trước, nhưng mà trong công kích kiếm cương chằng chịt của Huyền Thiên đều tán loạn hết.
Lực công kích song phương hoàn toàn không cùng một cấp bậc, kiếm cương của Huyền Thiên lướt qua thì hoa cỏ cây cối biến thành kiếm sắc đều bị hủy diệt giống như héo khô mục nát bình thường.
Vẻn vẹn qua hơn mười hơi thở thì toàn bộ lợi kiếm Kiếm công tử gọi ra đều bị hóa thành hư vô, vài tòa đỉnh núi phía dưới hắn đều trụi lủi, không còn bất kì một cỏ cây hoa lá nào có thể hóa thành kiếm nữa.
Mà kiếm cương của Huyền Thiên cũng là vô cùng vô tận, tiếp tục chém tới hướng hắn.
Vô cùng hoảng sợ, Kiếm công tử không kịp né tránh cũng không kịp tiếp tục thi triển những công pháp Vương cấp khác, bốn phía bỗng nhiên không còn cây cỏ hoa lá có thể cung cấp để hắn hóa kiếm nên trong tay lập tức xuất hiện một thanh bảo kiếm.
Thở phì phò thở phì phò hưu…
Trong nháy mắt Kiếm công tử cũng chém ra mấy luồng kiếm cương.
Kiếm cương của hai người rậm rạp cả bầu trời, từng luồng chém ra hơn cả ngàn mét, bổ hư không thành nhiều vết nứt, lực công kích khủng bố, đối oanh cùng một chỗ.
Kiếm cương mạnh yếu trong nháy mắt liền thấy rõ ràng, kiếm cương của Huyền Thiên trong nháy mắt đại biến, bạo vỡ thành hư vô, nhưng mà kiếm cương của Kiếm công tử cũng là tán loạn toàn bộ trong nháy mắt.
Kết quả tự nhiên vô cùng rõ ràng, Huyền Thiên còn có hơn trên trăm đạo kiếm cương tiếp tục bổ về phía trước, chém trên người Kiếm công tử.
Trong nháy mắt Kiếm công tử bị đánh bay ngàn mét.
Phốc – – !
Kiếm công tử liền phun ra một ngụm máu tươi từ trong miệng.
Kiếm công tử cùng Đỉnh công tử đều giống như, trên người đều có mặc bảo khí phòng ngự cho nên vừa rồi hơn mười luồng kiếm cương chém trúng nhưng trên người Kiếm công tử cũng không hề xuất hiện một vết thương nào cả, bảo khí phòng ngự giúp hắn chống đỡ hơn nửa lực công kích, tuy rằng lục phủ ngũ tạng bị thương nhưng cũng không nghiêm trọng lắm.
– Tiểu súc sinh, ngươi chịu không được một kích như thế sao – – !
Hai mắt Huyền Thiên trừng lớn, hét lớn một tiếng, thân thể giống như một mũi tên nhọn, trong nháy mắt bay thẳng đến hướng Kiếm công tử bị thổ huyết.
Hưu – – !
Huyền Thiên đâm ra một kiếm, tốc độ của kiếm cương còn nhanh hơn tốc độ thân thể hắn rất nhiều, trong nháy mắt liền đâm về phía trước hơn hai mét, như thiên kiếm ngang trời, bạo đâm về trước.