– Đi nhanh đi, luyện hóa Thiên Ngoại chí bảo. Bốn tên tôm tép nhãi nhép này dám xuất hiện, ta sẽ khiến cho bọn hắn có đến mà không có về!
Hai người đối chiến cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi. Tiêu Lăng đã lập tức bị thương, Nhiếp Vân thì lại thét dài một tiếng.
– Được.
Thấy Nhiếp Vân một chiêu đã có thể đắc thủ, dường như thực lực chân chính so với trong tưởng tượng của nàng còn lợi hại hơn. Đạm Đài Lăng Nguyệt gật gật đầu, sau đó lập tức quay người chạy về phía cung điện.
Luyện hóa loại bảo vật không gian này cũng giống như luyện hóa Tử Hoa Động Phủ vậy. Phải tìm được chỗ hạch tâm khống chế nó. Xem ra Đạm Đài Lăng Nguyệt đã sớm chuẩn bị đủ. Cũng đã biết rõ hạch tâm của cung điện ở nơi nào.
– Muốn tại trước mặt chúng ta luyện hóa cái này Thiên Ngoại chí bảo? Nằm mơ a, ta nhìn ngươi hay vẫn là đem phương pháp luyện hóa giao ra đây cho thỏa đáng, miễn cho chết ở chỗ này!
– Đưa phương pháp luyện hóa giao cho huynh đệ chúng ta, như vậy chúng ta sẽ không giết ngươi. Bằng không, cho dù ngươi là đệ tử của Đông trưởng lão thì cũng phải chết!
Thấy Đạm Đài Lăng Nguyệt đã thoát ra, Cát Hoan và Đỗ Tuấn liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ tàn nhẫn từ trong mắt đối phương.
Nếu như thực sự có thể luyện hóa món bảo vật này. Như vậy cho dù Đông trưởng lão là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh thì bọn hắn cũng không cần phải sợ. Nếu như lợi dụng thứ này tốt còn có thể khiến cho người ta khó có thể dứt bỏ. Cho dù có đặt phụ mẫu ở trước mặt, đối với bọn họ mà nói, bọn họ cũng sẽ không chút do dự động thủ!
Chính là bởi vì hiểu rõ đạo lý này cho nên Đạm Đài Lăng Nguyệt mới cảm động vì hành động của Nhiếp Vân.
– Muốn đối phó với nàng? Các ngươi cứ đánh bại ta trước rồi hãy nói sau a!
Cát Hoan, Đỗ Tuấn còn chưa tới đến trước mặt Đạm Đài Lăng Nguyệt thì đã chợt nghe thấy sau lưng có một tiếng hừ lạnh vang vọng. Nước chảy, thời gian chung quanh tựa như tạo thành một cái thủy cầu bịt kín, nếu muốn thoát ra ngoài sẽ gặp phải phiền phức rất lớn.
– Tường Thủy sư? Ngươi là Tường Thủy sư? Đã như vầy, trước tiên chúng ta sẽ giết ngươi. Sau đó mới đối phó với tiện nữ này!
Cảm nhận được nước biển chung quanh dường như đã bị khống chế, đám người Cát Hoan thoáng cái đã nghĩ ra một loại thiên phú đặc thù. Cả đám không dám xông về trước mà đồng loạt ngừng lại. Sau đó lại xoay người lại vây quanh Nhiếp Vân.
Bốn đại đệ tử Nạp Hư cảnh đỉnh phong vây quanh ở bốn phía, giống như tạo thành một loại khí tràng đặc thù, phong tỏa tất cả đường lui.
Đệ tử hạch tâm của Hóa Vân tông lúc tu luyện, chẳng những có thể đề cao lý giải võ đạo của cá nhân, mà còn có thể nghiên cứu thuật hợp kích. Vừa nhìn bốn người này phối hợp như vậy, nhất định đã cố gắng rất lớn. Bằng không thì sẽ không ăn ý như thế.
– Vì giết ngươi, bốn người chúng ta đã chuyên môn tu luyện loại phương pháp hợp kích này. Cho dù là Tường Thủy sư thì cũng phải chết!
Tiêu Lăng bị một quyền đánh nát ngón tay, lúc này hắn đã dùng thủ đoạn đặc thù xử lý xong thương thế. Trong mắt hắn hiện lên vẻ tàn nhẫn nồng đậm.
– Ta cảm thấy rất là kỳ quái, làm sao các ngươi có thể tới đây nhanh hơn ta và Đạm Đài Tiên Tử chứ?
Đối với bốn người đang vây quanh, Nhiếp Vân cũng không nóng nảy mà ngược lại còn dùng thanh âm lạnh lẽo, hỏi.
Tốc độ của hắn và Đạm Đài Lăng Nguyệt so với bốn người này còn nhanh hơn. Sau khi tiến vào Quỷ Vụ minh hải càng không dừng lại chút nào. Dù thế nào hắn
cũng không thể tưởng được nổi bọn hắn lại nhanh hơn. Còn đã sớm tới đây mai phục.
– Hừ. Người sắp chết, ta nói với ngươi một chút cũng không sao. Thiên Ngoại chí bảo này mấy tháng trước mới rơi xuống đây. Lúc ấy đã dẫn tới cao tầng tông môn chú ý, tám đại Phá Không Cảnh trưởng lão của tông môn đều chạy qua đây xem. Bởi vì không có cách nào luyện hóa, thậm chí còn bị bài xích cho nên mới phải rời đi.
Tiêu Lăng hừ lạnh một tiếng, nói:
– Kiện bảo vật này không tầm thường, cho nên bọn họn mới dùng đại thủ pháp bố trí Truyền Tống Trận chung quanh bảo vật này. Như vậy mọt khi tìm được phương pháp mới có thể lập tức luyện hóa được nó!…