– Rống!
Đi được một lát thì nước dưới đáy biển cuồn cuộn, một tiếng gào rú kịch liệt vang vọng. Lập tức có một đầu yêu thú cực lớn mạnh mẽ chui ra.
Đầu yêu thú này toàn thân vàng óng, vừa nhìn giống như là một con cá lớn. Thế nhưng trên người tràn ngập lân phiến rậm rạp chằng chịt. Vừa nhìn đã biết rõ lực phòng ngự rất mạnh.
– Yêu thú Nạp Hư cảnh đỉnh phong?
Nhìn thấy thứ này, Nhiếp Vân có chút sững sờ.
Trước đó những yêu thù mà hắn gặp được bất quá chỉ là Nạp Hư cảnh sơ kỳ, trung kỳ mà thôi. Mạnh nhất cũng không quá hậu kỳ, hiện tại vừa mới xuất hiện đã là đỉnh phong. Xem ra Quỷ Vụ minh hải này càng tiến sâu vào trong thì thực lực của yêu thú lại càng cường đại. Quả thực không biết trong chỗ càng sâu có thể có yêu thú Phá Không Cảnh xuất hiện hay không!
Nếu như thực sự có thứ như vậy, cho dù thực lực của hắn không kém thì cũng không dám tiếp tục xâm nhập tiếp, nhất định phải quay đầu đi về.
– Ồ, đây là quỷ đầu thú ở biển sâu! Dưới đáy biển là địa bàn của nó. Nó có thể phát huy ra thực lực vượt qua bản thân. Một lát nữa ta sẽ chiến đấu với nó, hấp dẫn sự chú ý. Ngươi chọn cơ hội phù hợp rồi lập tức rời đi.
Nhìn thấy yêu thú toàn thân là lân phiến này, trên mặt Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng lộ ra vẻ ngưng trọng.
Yêu thú Nạp Hư cảnh đỉnh phong, sức chiến đấu so với nhân loại bán bộ Phá Không Cảnh còn lợi hại hơn. Hơn nữa lại đang ở dưới đáy biển, chiếm địa lợi. Muốn chiến thắng nó rất là khó khăn, chỉ có thể nghĩ biện pháp đào tẩu, mà không phải là ngạnh kháng.
– Hai tiểu oa nhi tuổi không lớn lắm, thực lực thoạt nhìn không kém. Bất quá nếu đã dám đến Quỷ Vụ minh hải thì cũng nên chuẩn bị tử vong a.
Quỷ đầu thú vừa mới xuất hiện đã nhìn thấy Nhiếp Vân, Đạm Đài Lăng Nguyệt. Nó lập tức phát ra tiếng người, nói.
– Chuẩn bị tử vong sao? Ha ha, vậy ngươi chết trước đi a.
Nghe thấy lời này của nó, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, bàn tay lật lên, Huyền Ngọc Chi Kiếm lập tức xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn. Sau đó thân thể nhoáng một cái đã gần như thuấn di xuất hiện ở trước mặt đầu yêu thú cực lớn này.
– Cẩn thận, phòng ngự của nó rất lợi hại, không thể dùng sức mạnh…
Nhìn thấy Vân Phong không ngờ lại lỗ mãng như thế, còn chưa nói hết lời đã vọt tới. Đạm Đài Lăng Nguyệt nhướng mày lên, đang định ra tay.
Bất quá, nàng còn chưa có động tĩnh thì đã thấy thanh trọng kiếm đen nhánh này đã xé rách nước biển, bắn thẳng về phía trước.
Sưu!
Không có nước bạo kinh thiên động địa, cũng không có pháp lực trùng kích cực lớn. Dưới ánh mắt sững sờ của nàng, nàng đã nhìn thấy Quỷ đầu thú thực lực mạnh mẽ kia ánh mắt ảm đạm xuống. Chậm rãi chìm xuống bên dưới.
– Thật mạnh…
Đạm Đài Lăng Nguyệt khẽ giật mình.
Biển sâu quỷ đầu thú có lực phòng ngự rất mạnh, giống như công kích căn bản không có khả năng làm nó bị tổn thương. Chính là bởi vì như thế cho nên nàng mới có kiêng kị như vậy. Thế nhưng nàng không có nghĩ đến Vân Phong này tùy tiện đánh ra một kiếm, thoạt nhìn uy lực không lớn, thế nhưng lại có thể trực tiếp giết chết nó.
Kiếm pháp phiêu dật trước đó, lúc này lại chuyển thành nặng nề, rất nhiều thiên phú… Thủ đoạn của hắn, thoạt nhìn so với trong tưởng tượng của nàng còn nhiều hơn a!
– Thực lực gia tăng, thi triển ám kình càng thêm thuận buồm xuôi gió a!
Không để ý tới Đạm Đài Lăng Nguyệt đang kinh ngạc, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng rồi tiện tay thu tinh hạch của đầu yêu thú này vào trong đan điền.
Cho dù đầu quỷ đầu thú này có lực phòng ngự rất mạnh, thế nhưng đối với ám kình có thể bỏ qua phòng ngự mà nói. Lại không đáng để nhắc tới, Huyền Ngọc Chi Kiếm phối hợp với lực lượng vượt qua cảnh giới, thoáng cái đã chấn nội tạng của nó trở thành thịt nát, khiến cho nó triệt để bị mất mạng.