“Chào chị ạ!”
Mễ Tuyết ngoan ngoãn nói: “Chị dâu thật xinh đẹp!”
Đây là lời khen từ tận đáy lòng của Mễ Tuyết.
Trước khi tới đây, cô ta còn đang tò mò không biết anh trai sẽ lấy người như thế nào làm vợ, bây giờ xem ra người chị dâu này rất xứng đôi với anh trai.
“Em đi theo anh nào”.
Mã Siêu lại kéo Mễ Tuyết đi gặp Dương Thanh, kích động nói: “Anh ấy là anh của anh, sau này cũng là anh của em, mau gọi anh cả đi”.
Mễ Tuyết cảm kích nhìn Dương Thanh: “Cảm ơn anh Thanh!”
Dương Thanh khẽ mỉm cười: “Anh còn tưởng em không đến.
Anh rất vui em vì đã đến đấy”.
Đến tận lúc này, Mã Siêu mới biết Dương Thanh quen Mễ Tuyết.
“Cô ấy là vợ anh, cũng là chị dâu của em”.
Dương Thanh dẫn Mễ Tuyết ngồi xuống bên cạnh Tần Thanh Tâm, tươi cười giới thiệu.
Mễ Tuyết kinh ngạc nhìn Tần Thanh Tâm, không kìm được lên tiếng hỏi: “Chị dâu là tiên nữ giáng trần sao? Nếu không sao có thể xinh đẹp như vậy được?”
“Ha ha!”
Tần Thanh Tầm phì cười, kéo tay Mễ Tuyết nói: “Chị không phải tiên nữ gì cả, chị là chị dâu của em, tên là Tần Thanh Tâm”.
Tần Thanh Tâm thấy sắc mặt chồng mình không tốt, lo lắng hỏi.
“Dù lát nữa xảy ra chuyện gì các em cũng đừng lo, có anh ở đây rồi!”
Dương Thanh vừa dứt lời, hơn chục gã áo đen xông vào.
Cầm đầu là một người đàn ông trung niên.
“Náo nhiệt quá nhỉ?”
Bây giờ đối phương lại chủ động mừng cưới mười tỷ, còn ra sức lấy lòng khiến anh ta bỗng không biết phải làm sao, vô thức nhìn sang Dương Thanh.
Bạch Khánh cứ như không biết Dương Thanh là ai, chỉ nhìn vào Mã Siêu.
Thấy Dương Thanh gật đầu, Mã Siêu mới bắt tay Mã Siêu, sau đó lập tức từ chối: “Tôi xin nhận ý tốt của ông Bạch, nhưng mười tỷ quá lớn, tôi không thể nhận được”.
– —————————.