Bọn chúng đem cô để trên nền đất, cẩn thận kiểm tra lại dây chói rồi một tên ra ngoài gọi điện thoại.
– Ông chủ, người bắt được rồi, xử lí sao đây?
– Chờ chút, tao đang trên đường tới, đừng manh động, nó mà có xây xước gì ta lột xác tụi bây. _ người đàn ông bên kia âm trầm nói, giọng điệu lạnh băng vang lên, khiến tên bắt cóc rét run.
Nói rồi người đàn ông kia tắt máy, tên bắt cóc nghe lệnh quay vào trông chừng cô.
– —————
Thẩm Quân Đình về đến nhà cũng đã là 8 giờ, Linda như thường lệ đứng sẵn ở cửa, thấy anh vào liền lên tiếng chào hỏi, nhưng phía sau lại không thấy cô đâu vẻ mặt có chút khó hiểu. Không phải hôm nay cô Cố đến công ty tìm cậu chủ sao, sao bây giờ cậu chủ lại về một mình.
– Tiểu Nghi đâu rồi, em ấy trên phòng sao?
Hôm nay anh về sớm hơn mọi hôm, vốn thắc mắc tại sao không thấy cô nhưng nghĩ lại dạo gần đây anh đi sớm về khuya, cô hẳn là đang ở trên phòng.
– Cô Cố đến công ty tìm cậu hiện vẫn chưa về.
Câu nói vừa dứt sắc mặt của Thẩm Quân Đình liền thay đổi, lập tức quay người ra ngoài.
Cô rõ ràng đã về từ sớm, sao bây giờ lại không có ở nhà? Cô không có bạn bè ở đây thì có thể đi đâu, hơn nữa nếu có đi cô cũng sẽ gọi báo anh một tiếng, cô trước giờ không đột nhiên biến mất như vậy. Hay cô đến ngôi biệt thự ở ngoại ô của họ?
Thẩm Quân Đình lấy điện thoại ra gọi cho người bên biệt thự, kết quả là khiến anh thất vọng, cô không có ở đó.
Anh liền gọi cho cô nhưng gọi rất nhiều cuộc, trả lời anh chỉ là câu nói ” Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được” lạnh như băng của tổng đài. Anh ngày càng lo lắng, bước chân nhanh hơn đi xuống bãi đỗ xe, lên xe phóng đi một mạch.
– Cho người đi tìm thiếu phu nhân, đừng để bên nhà chính biết được nhất là loã cáo già đó.
Thẩm Quân Đình gọi điện ra lệnh cho cấp dưới xong liền tắt máy, chuyên tâm lái xe đi tìm cô, bây giờ anh chỉ muốn tìm thấy cô, chỉ khi cô an toàn đứng trước mặt anh, anh mới có thể an tâm.