“Các ngươi…”, thấy Thị Huyết Điện và Chính Dương Tông như thế, những lão già từ tứ phương đều lộ ra vẻ lạnh lùng.
Hừ! Hừ!
Kẻ mạnh của Thị Huyết Điện và Chính Dương Tông chỉ hừ lạnh trước điều này.
Ruỳnh!
Khi bầu không khí ngột ngạt tới cực điểm, một bóng dáng xinh đẹp có thần hà ba màu bao quanh thân thể bay ra.
“Huyền Linh Chi Thể?”, khi nhìn thấy người đó là ai, mọi người đều nheo mắt, vẻ mặt của đám người Chính Dương Tông khó coi cùng cực, Cơ Tuyết Băng bị đánh bay ra, có nghĩa là cô ta đã thua Hoắc Tôn Thái Âm Chân Thể sao?
So với Chính Dương Tông, vẻ mặt của đám người Thị Huyết Điện lại ngông cuồng tự đại, ngay cả Huyền Linh Chi Thể cũng bị đánh ra, vậy còn phải nói tới người thắng sao? Ngoài Thánh tử Hoắc Tôn của Thị Huyết Điện bọn họ ra thì còn ai nữa?
“Vậy Tôn Nhi xứng đáng là người đứng đầu bảng Phong Vân rồi”, lão già mặc áo bào huyết sắc của Thị Huyết Điện vuốt râu, cười nhạt.
Nhưng lời lão ta vừa dứt, một người có sức mạnh Thái Âm màu đen bao quanh cũng bị đánh bật ra.
“Thái Âm Chân Thể?”, hiện trường vừa ồn ào lại lần nữa bùng nổ, mà sau đó sắc mặt người của Thị Huyết Điện cũng lập tức thay đổi.
“Tình… Tình huống gì thế này?”
“Cả Thái Âm Chân Thể và Huyền Linh Chi Thể đều… đều bị đánh bại?”
“Rốt cuộc là kẻ nào đã ra tay?”