“Anh muốn chết hả, cái gì mà nữ hoàng với không nữ hoàng” Lâm Ngữ Lam xoay người đấm yêu Trương Thác một cái: “Em không muốn làm nữ hoàng của vua gì hết, khắp nơi đều có người hầu hạ, khó chịu chết đi được”
“Anh cũng cảm thấy rất khó chịu” Trương Thác nhún vai: “Được làm việc cho em vẫn là thoải mái nhất”
“Á à, anh đang nói mức độ va chạm của Nhất Lâm chúng †a quá thấp, nên khiến cho vị diêm vương địa ngục này không thể phát huy được sao?” Lâm Ngữ Lam giả bộ hơi tức giận.
Trương Thác khá ngạc nhiên, Lâm Ngữ Lam mà cũng làm ra bộ dạng hờn dõi của phụ nữ này, anh cười: “Là do ở cùng một chỗ với em, toàn thân anh đều cảm thấy thoải mái.”
Lâm Ngữ Lam sắc mặt ửng hồng, vừa định mở miệng thì cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa, bên ngoài vang lên giọng nói của Lý Thanh.
“Tổng giám đốc Lâm”
Lâm Ngữ Lam vội vàng đẩy Trương Thác đang ôm mình ra, sau đó nhìn ra cửa nói: “Vào đi”
Cửa văn phòng bị đẩy ra, Lý Thanh đi vào, lần lượt chào hỏi Lâm Ngữ Lam và Trương Thác trước, sau đó n ổng giám đốc Lâm, bên dưới đã xảy ra chuyện rồi, một đám truyền thông đã đến đây, nhiều người trong số đó không thuộc tỉnh Ninh Thuận, bây giờ bọn họ đang rất hỗn loạn”
“Loạn thì cho loạn đi” Lâm Ngữ Lam hờ hững phất tay, cô cũng đã nghĩ đến việc truyền thông bên ngoài tỉnh Ninh Thuận sẽ tới, tên Nguy Tử Việt đó vốn đã nói rõ ràng như vậy, nếu anh †a không làm gì thì điều đó mới khiến Lâm Ngữ Lam cảm thấy kỳ lạ.
“Không phải, tổng giám đốc Lâm” Lý Thanh lắc đầu sốt ruột: “Ở dưới lầu, dưới lầu.
Ánh mắt Lý Thanh liếc về phía Trương Thác nói.
“Có chuyện gì? Cứ trực tiếp nói đi” Lâm Ngữ Lam nói.
“Dưới lầu có một bé gái nói đến đây tìm bố, nó nói bố của mình là…” Lý Thanh nói đến đây, ánh mắt nhìn về phía Trương Thác: “Là anh Trương.”
“Cái gì!” Vẻ mặt Lâm Ngữ Lam lộ vẻ biến sắc, Trương Thác còn có con gái sao?
Nghĩ đến thân phận của Trương Thác, tin tức này tuy sẽ khiến người khác chấn động, nhưng cũng không có nghĩa là không thể!