“Xúc phạm?” Đường Tam lại cười, “Một Ảnh Ma cấp Vương Giả như ngươi đều chạy đi ăn trộm lại không biết xấu hổ mà nói ta xúc phạm tộc ngươi. Đừng quên, cái mạng nhỏ của ngươi còn ở trong tay chúng ta. Ngươi có tin, ta có một trăm phương pháp để cho ngươi sống không bằng chết không?”
Vừa nói, Thần Thức đã phóng ra, tiếp nhận Ảnh Ma đang bị Đại Miêu quấn lấy.
Lập tức, Ảnh Ma cảm thấy trong ý thức của mình, nó dường như đã đi vào địa ngục. Tất cả xung quanh đều đã thay đổi, ở trước mặt nó không phải là hai vị cường giả Yêu Tinh mà là hai ác ma. Thần Thức của nó càng có cảm giác bị phân chia và thôn phệ.
“Ta nói, ta nói.” Ảnh Ma tộc cho tới bây giờ đều không phải người xương cứng, nó lập tức đưa ra lựa chọn chính xác.
Đường Tam thản nhiên nói: “Ta hỏi một câu ngươi trả lời một câu. Ngươi hẳn là hiểu rõ, nói dối Thần Thức sẽ có thay đổi. Nếu ngươi cho rằng mình có thể giấu giếm thì có thể thử không nói thật. Ta trực tiếp trích xuất từ trong Thần Thức của ngươi là được.”
Đại Miêu tức giận nói: “Đúng đấy, ngươi trực tiếp sưu hồn (tìm kiếm trong linh hồn) là được, đừng nói nhảm với nó.”
“Đừng, đừng, đừng. Ta nói, ta cái gì cũng nói.” Ảnh Ma hoảng hốt, nó đương nhiên biết sưu hồn có hậu quả gì, chỉ sợ Thần Thức chi hải sẽ bị phá vỡ, dù có thể sống thì vĩnh viễn trở thành ngu si. Huống chi, Thần Thức của Ảnh Ma tộc không mạnh, nếu bị sưu hồn thì rất khó nói có thể còn sống hay không.
Đường Tam nói: “Ảnh Ma tộc các ngươi lần này tới bao nhiêu tộc nhân, người cầm đầu là ai, có tu vi gì?”
Ảnh Ma thành thật trả lời: “Lần này cơ hồ toàn tộc chúng ta đều xuất động, Thất giai trở lên đều đến, có khoảng hơn 2000 người. Tộc trưởng tộc ta tự mình dẫn đội, hắn là cường giả Thập Nhất giai. Ảnh Ma tộc chúng ta chỉ có duy nhất một vị Thập Nhất giai, nhưng hắn sẽ không tham gia Chiếm Hoàng chi chiến lần này, chúng ta biết chúng ta không có khả năng đó. Tộc trưởng có ý là nhân dịp này kiếm thật nhiều tiền. Tích luỹ đủ tài nguyên, nói không chừng về sau sẽ còn có Chiếm Hoàng chi chiến, lúc đó chúng ta sẽ có cơ hội.”
Lần này đến Đại Miêu ngồi nghe cũng khϊếp sợ.
Hơn 2000 tên Ảnh Ma, tất cả đều là Thất giai trở lên. Nói cách khác, trong Tổ đình bây giờ có hơn 2000 tên trộm. Không biết có bao nhiêu người sẽ gặp xui xẻo. Ảnh Ma tộc luôn sinh hoạt phân tán trong các chủ thành. Trộm cắp là năng lực xuất chúng của bọn nó. Bởi vì rất giỏi chạy trốn, bọn nó cũng không gặp phiền toái gì.
Nghe nói rằng tộc trưởng Ảnh Ma tộc đã từng thành công trộm của Hoàng Giả.
Đường Tam cười, “Trong Ảnh Ma tộc, ngươi có thân phận gì?” Đối với tên tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn (không biết không nói, biết gì nói nấy) này, hắn rất hài lòng.
Ảnh Ma thành thật mà nói: “Ta là một trưởng lão trong tộc, bài danh thứ tám.”
“A, Bát trưởng lão. Có thể liên lạc với tộc trưởng của ngươi, kêu hắn đến đây không. Ngươi yên tâm, chúng ta không có ác ý với hắn. Hắn không ra tay với chúng ta, theo quy củ của Tổ đình, chúng ta không thể làm gì hắn. Ta chỉ có cuộc làm ăn muốn bàn với hắn, là chuyện hợp tác cùng có lợi.”
Nghe lời Đường Tam nói, Bát trưởng lão rùng mình một cái, liên tục lắc đầu, nói: “Không được, không được. Nếu ta phản bội tộc trưởng thì sẽ chết. Sẽ chết đấy.”
Đường Tam xua tay, nói: “Không phải để ngươi phản bội hắn, ngươi chỉ cần trở về nói cho hắn biết, có sinh ý muốn bàn. Ta sẽ đưa cho hắn một phần lễ gặp mặt.”
Nói xong, Đường Tam lấy ra một đồng Lam Kim quả để trên bàn. Lập tức, khí tức sinh mệnh nồng đậm tràn ngập trong không khí, ngay cả Đại Miêu cũng có cảm giác thoải mái.
Ảnh Ma cái khác không được, nhưng nhận biết bảo vật thì không có vấn đề gì. Bát trưởng lão thấp giọng hoảng sợ nói: “Lam Kim quả cấp bậc Vương Giả này là tặng cho tộc trưởng chúng ta?”
Nó khó tin nhìn Đường Tam. Nó biết rõ vật này vô cùng trân quý và hiếm thấy.
Đường Tam buông ra Thần Thức khống chế nó, “Mang theo nó, ngươi có thể đi. Ngươi có thể tiếp tục đi trộm. Ngày mai vào giờ này, ở nơi này, nếu tộc trưởng của ngươi bằng lòng thì tới nói chuyện. Lam Kim quả này là tiền đặt cọc.”
Ảnh Ma Bát trưởng lão hai mắt nóng rực, nuốt vài ngụm nước miếng, cẩn thận từng chút một cầm lấy Lam Kim quả. Thở sâu, bây giờ nó vô cùng cung kính với Đường Tam, “Được, vị đại nhân này, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ chuyển lời của ngài. Ta đi trước một bước.” Nói xong, nó còn liếc nhìn Đại Miêu một cái. Thấy Đại Miêu không có phản ứng gì thì nhanh chóng quay người, hoá thành một bóng đen rời đi.
Nhìn nó rời đi, Đại Miêu có chút nghi ngờ nói: “Tìm một đám ăn trộm thì có ích gì, ngươi muốn hợp tác gì với bọn nó?”
Đường Tam mỉm cười nói: “Ảnh Ma cũng không phải là ăn trộm bình thường. Tuy rằng Thần Thức không mạnh là nhược điểm của bọn nó, nhưng năng lực ẩn nấp rất mạnh. Vừa rồi nếu không phải nó chủ động ra tay với chúng ta, trong tình huống tu vi không bằng chúng ta, vậy mà chúng ta cũng không phát hiện ra nó. Đây chính là thiên phú. Ta cũng cần bọn nó trộm ít đồ. Ảnh Ma tộc có một vấn đề nghiêm trọng là tuổi thọ ngắn, thậm chí tu vi vượt qua cấp độ Vương Giả cũng không thể thay đổi chuyện này. Đối với bọn nó, tác dụng của Lam Kim quả còn quan trọng hơn cả Thần Khí, hơn nữa hiệu quả đối với bọn nó cũng tốt hơn các chủng tộc khác. Tộc trưởng của bọn nó không thể không động tâm.”