Nếu cứ tiếp tục thế này thì có thể Giang Nghĩa sẽ thắng thật.
Lúc này, Chúc Minh bỗng lộ ra một nụ cười nham hiểm, anh ta tự lẩm bẩm: “Được rồi, tới đó thôi. Giang Nghĩa, rất nhanh anh sẽ được biết tại sao đội trưởng của chúng tôi được xưng là tay đua số một thiên hạ.”
“Bộ não anh ấy mạnh như một cái máy tính vậy, bất kể là tuyệt chiêu nào đã thấy qua, anh ấy đều có có thể sao chép lại một cách hoàn mỹ, thậm chí còn hoàn hảo hơn.”
“Giang Nghĩa, con át chủ bài của anh đã không còn nữa rồi!”
Lại một khúc cua nữa.
Giang Nghĩa vẫn như lúc trước, bẻ cua với tốc độ cao cao nhất nhưng khiến anh không ngờ được là chiếc Lamborghini cũng hành động y hệt!
Hai chiếc xe đều bẻ cua hệt nhau.
Dù là thời điểm hay là đường thua, hoặc là cách bẻ cua Drifting, đều y hệt.
Chiêu thức của Giang Nghĩa đã bị Phong Điểu copy hoàn hảo rồi!
Anh lại lần nữa phải đối mặt với thất bại.
Tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều trầm trồ thán phục cảnh tượng này, kỹ thuật mạnh mẽ của Phong Điểu lại xuất hiện nữa rồi.
Trong đám đông, Chúc Minh thở phào nhẹ nhõm như thể mọi thứ đều là chuyện đương nhiên.
Anh ta đã tiếp xúc với Phong Điểu suốt nhiều năm như vậy nên hiểu rõ kỹ thuật của Phong Điểu.
Ban đầu, Phong Điểu thành danh chính là nhờ copy tuyệt chiêu của đối phương. Chỉ cần nhìn qua một lần thì anh ta có thể mô phỏng lại 100%, thậm chí còn hoàn hảo hơn bản gốc.
Vì có kỹ thuật như thế nên dù đối thủ muốn tung ra nhiều tuyệt chiêu mạnh mẽ thế nào cũng đều không thắng nổi anh ta.
Đến cả bẻ cua Drifting tốc độ cao của Giang Nghĩa mà còn bị Phong Điểu sử dụng hoàn hảo như thế sau vài lần quan sát cơ mà, đây chính là thiên phú!
Không hề khoa trường mà nói, trên phương diện đua xe, thiên phú của Phong Điểu còn cao hơn Giang Nghĩa.