Đứng đợi anh mãi thì chân sẽ bị tê, mà không đứng thì cũng không được. Anh không cho phép thì làm sao cô dám tự ý rời đi cho được.
Cuộc họp cứ thế mà đã bắt Kaylin đứng đợi tận 15 phút. Chân cô vẫn còn đang yếu, chẳng thể đứng được lâu. Có mấy lần còn mất thăng bằng chút nữa thì ngã, cũng may là cô nắm vào mép bàn nên mới không ngã.
Đợi mãi mà vẫn chưa thể kết thúc. Thi thoảng Zane lên tiếng làm Kaylin có chút né tránh. Mỗi lần anh lên tiếng làm mấy người trên màn hình cũng rén ngang thì bảo sao Kaylin đứng bên cạnh không sợ cho được.
Nhưng đứng tới nỗi tê chân không còn có chút cảm giác khiến Kaylin khuỵu xuống, tay vô tình đập vào bàn kêu lên tiếng làm cuộc họp bị gián đoạn. Tiếng động làm mọi người trong cuộc họp có vẻ mặt hoang mang nhưng ngay sau đó Zane đã cho cuộc họp kết thúc sớm hơn dự định nên họ cũng vui mừng ra mặt mà chào anh rồi tắt ngủm luôn màn hình.
Khi này mới quay lại nhìn Kaylin, cô vô lực nhìn anh, trong đó còn có cả sự lo lắng. Vốn là định sẽ chịu đựng thêm được một lúc nữa rồi nhưng không ngờ là vẫn không thể chịu đựng được. Kaylin chống tay đứng dậy nhưng còn chưa đứng lên được thì Zane đã kéo cô ngồi lên đùi anh. Cả ánh mắt và cả cái nắm tay của anh đều làm Kaylin sợ hãi nhiều hơn là vui mừng.
Vậy mà anh chỉ cầm lấy tập hồ sơ để mở ra xem. Trước mặt còn là hình ảnh người phụ nữ lúc Kaylin chạy trốn để đi tìm Austin. Lúc này Kaylin còn nghĩ là anh biết cô đã nhắc đến người này mà định ra tay với cô ấy. Vừa nhìn anh rồi lại nhìn vào tập tài liệu đó, tay Kaylin day dứt mà nắm chặt lấy nhau.
– Tay!
Trong lúc đang lo lắng thì Zane lên tiếng làm Kaylin giật mình. Gương mặt ngơ ngơ ngước lên nhìn anh, phải để ý ánh mắt anh đang để ý đến tay mình thì Kaylin mới buông hai tay ra. Thay vì bấm tay thì Kaylin lại chuyển sang nắm vạt áo. Cô chỉ đọc được vài từ thì Zane đã đọc xong tờ đó nên lật sang tờ khác làm cô chẳng theo kịp được anh.
Có điều khi anh đọc xong lại chẳng mảy may gì, đã vậy còn vứt bỏ nó vào một góc. Cúi xuống làm Kaylin đang nhìn anh khiến trán cô chạm vào chóp mũi của anh.
– Dashiell đưa cho cô?
“Dạ.”
Nhìn vẻ mặt Kaylin đang cố gắng chiều theo tâm trạng của Zane nhất có thể.
Tuy rằng Zane vẫn luôn nói với nhan sắc này của cô thì chẳng thể làm được gì, nhưng có điều thi thoảng anh cũng bị đứng hình vài giây, nhất là những lúc cô tỏ ra ngoan ngoãn đến lạ thường như vậy. Biết là cô làm vậy vì sợ mình nhưng anh vẫn có chút gì đó bị lay động.1
Không rõ vì sao, chỉ là Zane đột nhiên nói một câu làm Kaylin thêm hi vọng nhiều hơn.
– Cuối tuần đi Trung Quốc.
“Dạ.”
Chỉ vừa mới nhắc đến, Kaylin còn muốn bật khỏi căn phòng này để đi sắp xếp đồ ngay. Bởi vì Austin đang ở đó, cô chỉ muốn biết tình trạng hiện tại của anh ra làm sao thôi. Không ngờ Zane có việc ở Trung Quốc, cũng là may mắn quá rồi.
– Xem ra cô muốn rời khỏi đây lắm rồi nhỉ? – Zane chống tay vào tay ghế mà nghiêng người nhìn Kaylin.
Nghe được lời này khiến Kaylin không dám có thêm biểu hiện vui vẻ gì nữa. Cô lắc đầu mím môi không dám làm gì.
Cô có đúng một có hội nữa thôi, nếu không biết tận dụng thì cả đời này cô sẽ chẳng thể còn cơ hội nào nữa. Hiện tại thì mọi chuyện đi đầu vẫn phải đặt Zane lên làm điểm chuẩn, không cần biết tiêu chuẩn bên ngoài ra sao, nhưng đối với nơi cô đang sống thì cứ phải là Zane thì mới được. Dù sao thì sắp được gặp Austin khiến cô vui lắm rồi.