Đã như vậy rồi thì cũng chỉ còn cách nhịn mà thôi… trong lòng của Huyền Thiên bây giờ đặc biệt muốn trở về Thiên Kiếm Tông, Bạch Linh cùng với Lăng Tinh Nguyệt dù sao cũng đã phá thân rồi, có thể giao hoan cùng với các nàng để phát tiết tình cảm.
– Tuy là không thể phá thân, nhưng chắc là chạm vào một chút cũng không sao!
Huyền Thiên thầm nghĩ.
Ý niệm này vừa sinh ra thì cái thứ ở bên dưới lại càng nảy lên dữ tợn hơn, đâm vào bên trong nhụy hoa của Long Tử Nghiên cũng hai ba tấc, chỗ đó của hai người, cách một lớp y phục mỏng manh, dán chặt cùng một chỗ.
Đối với Long Tử Nghiên, thì Huyền Thiên đã không thể đối đãi với nàng như tiểu cô nương mấy năm trước nữa rồi, đây đã là một quả mật đào thành thục, là nữ nhân của hắn, cho nên, tự nhiên là ở trước mặt Long Tử Nghiên đã không thể an ổn như ba năm trước nữa rồi.
Tay trái của Huyền Thiên cũng tự nhiên mà hạ xuống, khoát lên trên cặp mông căng tròn đầy đặn kia.
Nhụy hoa của Long Tử Nghiên cũng là lần đầu tiên bị đâm vào như vậy, vừa ngứa lại vừa nóng, lại còn thêm một loại cảm giác sảng khoái, hầu như khiến cho nàng run rẩy theo bản năng.
Nàng từ nhỏ đã bị đuổi giết, cha mẹ đều đã mất, về sau gặp được Huyền Thiên lại nghiên cứu luyện đan, sau khi tới Long Gia lại chỉ liên hệ với mỗi mình gia gia, cho nên, căn bản không có người nói cho nàng biết mấy chuyện nam nữ nhạy cảm, tuy rằng biết rõ giữa nam nữ sẽ hấp dẫn lẫn nhau, sinh ra tình ý với Huyền Thiên, nhưng đối với chuyện nam nữ thì cũng vẫn như một tờ giấy trắng.
Vấn đề này, không ai là trời sinh đã biết cả, trừ phi là có người dạy, hoặc là mưa dầm thấm đất, nếu không thì cũng giống hệt như Long Tử Nghiên vậy, chẳng qua là chỉ cảm thấy nhụy hoa bị đâm vào, cảm thấy vừa ngứa lại vừa nóng, lại còn một loại cảm giác thư sướng, nhưng thật sự thì chả biết gì sất.
Cảm giác này khiến cho toàn thân của Long Tử Nghiên như nhũn ra, vốn là hai cánh tay ôm lấy cổ Huyền Thiên mà ngồi, lúc này gần như là dựa hẳn lên người của Huyền Thiên.
– Phía dưới có cái gì cứ nảy lên mãi, rốt cuộc là cái gì vậy? đâm muội khó chịu quá, để muội rút nó ra!
Long Tử Nghiên cuối cùng cũng chịu không nổi nữa, nói.
Nói xong, Long Tử Nghiên liền giơ tay lên muốn chộp tới cái thứ cứng ngắc cứ ngóc thẳng đầu lên kia.
Huyền Thiên vội vàng nắm lấy bàn tay của Long Tử Nghiên, nói:
– Đó là một thứ ở trên cơ thể của ta, cũng giống như tay chân của ta ấy, rút ra là ta thành tàn phế ngay…. Muội ngồi lên người ta thế này, chúng ta khó tránh sẽ chạm vào nhau, không bằng muội qua cái ghế bên cạnh ngồi đi ha!
Long Tử Nghiên lại giơ tay ôm lấy cổ của Huyền Thiên, cười khẽ nói:
– Hóa ra là một thứ trên cơ thể của huynh à, thế thì cứ để cho nó đâm đi, kỳ thật cảm giác cũng không phải là khó chịu gì, chỉ là vừa ngứa lại vừa nóng, mới nãy cảm thấy hơi lạ chút xíu, bây giờ biết là thiên ca đang đâm thì cảm giác đã thoải mái hơn nhiều rồi…. muội vẫn muốn ngồi trên người thiên ca nghe thôi!
– Vậy được rồi…!
Nếu như Long Tử Nghiên đã nói như vậy thì Huyền Thiên liền càng dùng sức mà cọ, thế cho nên khiến cho Long Tử Nghiên một mực thở hồng hộc, thường xuyên phát ra tiếng ngâm nga khe khẽ.
– Ba năm trước, ta cùng với Hướng thiếu đồng thời tiến vào trong Ma Vụ Chi Hải… kết quả vừa đi vào liền không nhìn thấy nhau nữa, hô to cũng không thấy trả lời, Ma Vụ Chi Hải hệt như một cái mê cung khổng lồ, chúng ta vừa đi vào liền bị lạc ở những chỗ khác nhau, sau đó ta ở bên trong ma vụ hải gặp phải một loại quái ngư, gọi là khôi lỗi ngư….
Nương theo tiếng rên khẽ thi thoảng Long Tử Nghiên phát ra, Huyền Thiên giản lược mấy chuyện mà hắn đã trải qua trong ba năm này kể lại một lần, nói chừng hai canh giờ.
Long Tử Nghiên vừa bị cọ vừa bị đâm tới mệt mỏi, cuối cùng toàn thân liền run rẩy lên, chỗ nhụy hoa hình như còn phun ra chất lỏng, khiến cho nàng xấu hổ không thôi, sau mới bảo Huyền Thiên rời đi.