Ánh mắt Tô Khiết khẽ sáng lên, không có chuyện gì cô nhớ đến Nguyễn Hạo Thần làm gì chứ?
Vừa nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần, tâm trạng của Tô Khiết lại có chút gợn sóng, không thể nào duy trì trạng thái bình tĩnh thường ngày.
“Hẹn ở nhà hàng đi.” Vốn Tô Khiết cảm thấy không cần thiết phải đổi địa điểm, nhưng không biết tại sao, lúc này cô lại đột nhiên thốt ra một câu như vậy.
Tô Khiết nhớ đến lời ban sáng Nguyễn Hạo Thần nói, cô nghĩ, nếu Nguyễn Hạo Thần đến nhà một người đàn ông gặp thì…
Ánh mắt của Tô Khiết lại nhanh chóng lóe lên, sao cô lại nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần rồi, hơn nữa, cô đi đâu, gặp mặt ai thì liên quan gì đến Nguyễn Hạo Thần chứ?
Sao cô phải sợ Nguyễn Hạo Thần biết được?
Có phải là cô trúng độc của Nguyễn Hạo Thần rồi hay không?
Tô Khiết muốn thay đổi ý, định nói không cần đổi địa điểm nữa, nhưng lời nói vừa đến bên miệng, cuối cùng cô vẫn
không thể nói ra thành lời.
Đâu bên kia điện thoại, cơ thể Bùi Dật Duy trở nên cứng nhắc, anh vốn tưởng rằng anh đã nói rõ ràng như vậy rồi, Tô Khiết sẽ không đổi địa điểm nữa, không ngờ cô vẫn kiên trì muốn đổi, hơn nữa còn là đổi đến nhà hàng, bây giờ cô lại phòng bị anh đến mức này sao?
“Được, gần chỗ anh có một nhà hàng khá ổn, anh gửi địa chỉ cho em.” Nhưng mà, Bùi Dật Duy không nói thêm gì nữa, lập tức đồng ý với suy nghĩ đổi địa điểm của cô.
“Được.” Tô Khiết thầm thở phào một hơi, thấp giọng đồng ý, sau đó lập tức cúp máy.
Sau đó, Bùi Dật Duy gửi địa chỉ của nhà hàng cho cô.
Lúc Tô Khiết đến, Bùi Dật Duy đã đặt xong phòng, đang ngồi trong đó đợi cô.
Tô Khiết mở cửa, lập tức nhìn thấy Bùi Dật Duy đang đứng trước cửa sổ hút thuốc, trong phòng có mùi thuốc rất nồng.