Đi dạo vài vòng xung quanh Tổ đình, lúc này Đường Tam mới trở lại núi hội nghị. Khi hắn về tới gian phòng của mình thì không nghĩ rằng Đại trưởng lão đã chờ ở đây.
Đại trưởng lão và Cận Miểu Sâm khoanh chân ngồi minh tưởng trước cửa phòng Đường Tam.
“Tỉnh.” Đường Tam dùng Thần Thức đánh thức hai người. Lúc này bọn họ mới tỉnh lại.
“Ca, ngươi về muộn thế. A, không đúng, bây giờ trời đã sáng rồi.” Cận Miểu Sâm bĩu môi nói.
“Ta đi dạo ở bên ngoài. Vào trong rồi nói.” Đường Tam mở cửa phòng, dẫn bọn họ vào trong.
“Các ngươi không cần chờ ta ở đây. Khi nào trở về ta sẽ liên lạc với các ngươi.” Đường Tam bất đắc dĩ nói.
Đại trưởng lão cười nói: “Sự tình người phân phó chúng ta sẽ làm ngay. Người chuẩn bị tham gia hội đấu giá sao?”
Đường Tam gật đầu, nói: “Nên đến xem một chút. Cho dù không mua gì thì cũng phải biết bán cái gì, biết mình biết ta mới dự thi tốt được.”
Đại trưởng lão giơ ngón cái với Đường Tam: “Tộc trưởng suy nghĩ thật chu toàn. Nhưng người yên tâm, Lam Kim Thụ tộc chúng ta cũng có một ít nội tình.” Vừa nói, hắn vừa đưa chiếc nhẫn tinh thể màu lam cho Đường Tam.
Đường Tam nhận chiếc nhận, lập tức cảm nhận được dao động không gian trên đó. Đây rõ ràng là một chiếc nhẫn trữ vật.
“Người xem đi.” Đại trưởng lão tỏ vẻ thần bí tươi cười.
Đường Tam đeo chiếc nhẫn lên ngón tay mình. Bởi vì chiếc nhẫn có chút lớn nên hắn đeo lên ngón cái. Thần Thức dẫn động, cảm thụ bên trong.
Thần Thức quét qua, ngay sau đó, ngay cả người tâm tình ổn định như Đường Tam cũng không khỏi khϊếp sợ, đồng tử co lại, con mắt trừng lớn.
Theo bản năng hắn nhìn về phía Đại trưởng lão, Đại trưởng lão có chút xấu hổ nói: “Tiểu Sâm không biết tình hình trong tộc. Lúc trước nàng quá ham chơi, đại sự trong tộc đều do Hội trưởng lão chưởng quản. Lần này người đi báo cáo công tác, chúng ta cũng không biết có gặp khó khăn gì hay không nên đã lấy ra của cải trong tộc. Lam Kim Thụ tộc chúng ta dù sao cũng là truyền thừa Thụ Tổ, là một trong những chủng tộc cổ xưa nhất. Một ít của cải chúng ta vẫn phải có.”
Đường Tam nhịn không được hỏi: “Đây là bao nhiêu tiền?”
Hắn vừa dùng Thần Thức thăm dò bên trong chiếc nhẫn, và những gì hắn cảm nhận được là một hải dương màu tím. Không sai, chính là hải dương. Nhẫn trữ vật này tuyệt đối có không gian lớn nhất mà Đường Tam từng thấy, không thể dùng bao nhiêu mét vuông để hình dung. Đường Tam cảm thấy bên trong chứa một ngọn núi nhỏ cũng không có vấn đề gì. Mà trong đó chứa rất nhiều Tử Kim tệ. Không sai, chính là Tử Kim tệ cấp bậc cao nhất, mỗi đồng đều rất hoàn chỉnh.
Độ trân quý của Tử Kim tệ Đường Tam biết rất rõ. Quy mô Tử Kim tệ lớn nhất hắn từng thấy là phòng tu luyện ở khách sạn Bạch Hổ. Lúc ấy hắn còn nghĩ Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thật quá xa xỉ. Khi hắn và Mỹ công tử tham gia Tổ đình tinh anh đại tái, một trong những phần thưởng bọn họ chọn là khối tử tinh thạch lớn. Đường Tam đã dùng nó để tăng lên Thần Thức của mình, do đó mới có thể thoát khỏi truy sát của Ám Ma Đại Yêu Hoàng.
Lúc này, bên trong chiếc nhẫn Đại trưởng lão đưa cho hắn không chỉ là rất nhiều Tử Kim tệ, mà tử tinh thạch cũng rất nhiều. Đường Tam mới chỉ nhìn lướt qua, ít nhất có mấy chục viên tử tinh thạch có thể so sánh với khối phần thưởng hắn đạt được lúc trước.
Đồ vật này Lam Kim Thụ tộc không quá cần, bởi vì việc tăng lên Thần Thức quá cao không có ý nghĩa gì. Bản thân năng lượng sinh mệnh khổng lồ đã đủ để Thần Thức của bọn họ không bao giờ kém. Chỉ đơn giản tăng lên sinh mệnh lực là có thể tăng lên Thần Thức, vậy còn tu luyện Thần Thức làm cái gì?
Nhưng đây là một khối tài phú khổng lồ!
“Lam Kim Thụ tộc chúng ta bán Lam Kim quả và cành cây bị rụng trong quá trình lột xác. Những thứ này đều là vật phẩm cần thiết cho bất kỳ chủng tộc nào trên đại lục. Vì vậy trên thực tế thành Kiến Mộc giàu có hơn cả thành Kim Cương. Chúng ta có thể tái tạo tài nguyên. Nhưng đổi tiền cũng vô ích. Dù có đổi một ít Thần Khí cho gia tộc, chúng ta cũng không triển khai được uy năng của nó. Vì vậy, tiền được tích luỹ xuống. Tử Kim tệ là đồng tiền cao nhất, cũng là đồng tiền mạnh nhất. Sau nhiều năm chúng ta đã tích luỹ được rất nhiều. Ta cũng không biết số lượng cụ thể, nhưng đoán chừng nếu toàn bộ tử tinh thạch trên đại lục được thắp sáng, vậy chỗ chúng ta ít nhất có thể chiếm 5% trong số đó.”
Đại trưởng lão cười đầy đắc ý. Đường Tam nghe đến sững sờ.
Lam Kim Thụ tộc vậy mà giàu có đến thế? Điều này chỉ sợ ngay cả Tổ đình cũng không biết.
Đúng a! Lam Kim Thụ tộc không có chỗ tiêu tiền, bản thân bọn họ lại bị các chủng tộc ngấp nghé. Đường Tam thậm chí hoài nghi, các chủng tộc khác ra tay với tộc nhân Lam Kim Thụ tộc là vì thiên tài địa bảo do bọn họ tạo ra quá đắt, thực sự là không mua được.