– Tất nhiên là chiếc lâu thuyền này dẫn xuất sự tình! Mấy tiểu tử kia tất nhiên trộm lấy trọng bảo của Lang Gia thủy sư, sau đó vu oan đến trên đầu Huyết Thần lâu ta! Con mẹ mày!
Huyết Thần lâu chủ chửi ầm lên, bất quá lúc này hạm đội Lang Gia thủy sư đã đánh tới, trong đó càng có một Thần Chủ Thần Thi tọa trấn, lập tức để cho Huyết Thần lâu hai mặt thụ địch, Huyết Thần lâu chủ thở dốc cũng không có, càng không có cơ hội há miệng mắng chửi người rồi.
Thần Chủ Thần Thi kia tuy nói khi còn sống chính là Thần Chủ, nhưng dù sao đã tử vong, cho dù hắn bảo lưu lại một bộ phận đạo tắc cũng không có triệt để hóa đi, chỉ là thực lực rốt cuộc không cách nào khôi phục đến trình độ Thần Chủ, tối đa cùng Chân Thần tương đương.
Đầu Huyền Vũ Thần Chủ Thần Thi kia thực lực cũng là như thế, bởi vậy cho dù Huyết Thần lâu rơi vào hạ phong, nhưng còn không đến mức không có chống cự chi lực.
Chỉ là, Huyết Thần lâu chủ cũng biết, mình muốn công phá Huyền Vũ trọng sư đại doanh, chỉ sợ là không có khả năng rồi.
Rất nhiều cường giả Huyết Thần lâu bên thì đánh nhau, bên thì rút lui, bất quá tử vong vẫn là bắt đầu xuất hiện, rất nhiều thần tướng của Lang Gia thủy sư tựa như phát điên hướng bọn hắn phóng đi, mấy ngàn Thần Thi cộng thêm trăm chiếc lâu thuyền đại hạm, pháo quang đầy trời, lại có thần chủ thần thi tọa trấn, vừa ra tay là long trời lỡ đất!
Huyền Vũ Thần Chủ Thần Thi di chuyển bước chân, một cước rơi xuống, đất rung núi chuyển, đại địa văng tung tóe, mỗi nhất kích, Huyết Thần lâu đều có hơn mười vị cận thần cường giả bị đánh chết!
– Đại thế đã mất…
Huyết Thần lâu chủ ai thán một tiếng, nhìn thấy rất nhiều Thần Ma của Huyết Thần lâu cũng bị chấn thổ huyết, lần này Huyết Thần lâu chỉ sợ phải chết tổn thương một nhóm lớn người, mới có thể chạy ra kiếp nạn này, trong lòng của hắn không khỏi có chút tuyệt vọng, đồng thời lửa giận ngập trời:
– Ba hỗn đản kia, ta nhất định phải làm cho các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!
– Hai vị đạo hữu, hiện tại an toàn, mau mau thu Chí Tôn hoàng khí!
Giang Nam đem Diệu Đế tiểu hòa thượng cùng Hoa Trấn Nguyên từ trong Tử Phủ thả ra, trầm giọng nói.
Hai người tinh thần đại chấn, chỉ thấy cả tòa đại doanh Huyền Vũ trọng sư đều bị Chí Tôn hoàng khí bao phủ, trầm trọng vô cùng, hai người vội vàng từng người tế lên pháp bảo, dốc sức liều mạng thu Chí Tôn hoàng khí tràn ngập trong đại doanh.
Loại Chí Tôn hoàng khí này cực kỳ trầm trọng, hai người bọn họ chỉ lấy hoàng khí không nhiều lắm liền cảm giác pháp bảo từng người trở nên vô cùng trầm trọng, tiếp tục nhận lấy liền không thể tế lên, vội vàng từng người thay đổi một kiện pháp bảo, tiếp tục thu.
Mà Giang Nam đã tế lên pháp bảo, không ngừng thu Chí Tôn hoàng khí trong đại doanh, rất nhanh, Diệu Đế tiểu hòa thượng cùng Hoa Trấn Nguyên liền tràn đầy Chí Tôn hoàng khí, không cách nào tiếp tục thu, hai người nháy mắt mấy cái, chỉ thấy Giang Nam vẫn là một kiện lại một kiện pháp bảo đào ra bên ngoài, không ngừng thu Chí Tôn hoàng khí.
– Vị Giang giáo chủ này, trên người đến cùng có bao nhiêu Thần Minh chi bảo?
Không đúng, những thứ này không phải Thần Minh chi bảo, mà là thiên thần chi bảo hắn từ trong đại doanh thủy sư vơ vét!
Hai người thấy hãi hùng khiếp vía, ngắn ngủn một lát thời gian, Giang Nam liền lấy ra trên trăm thiên thần chi bảo, hết thảy chất đầy Chí Tôn hoàng khí.
– Hai vị đạo hữu, trong Tử Phủ còn có thể chứa một ít.
Giang Nam thấy hai người nhìn ngây người, hảo tâm nhắc nhở bọn hắn nói.
Hoa Trấn Nguyên cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng tỉnh ngộ, vội vàng mở Tử Phủ, ba người hợp lực đem Chí Tôn hoàng khí tràn ngập trong đại doanh Huyền Vũ trọng sư thu không còn.
Giang Nam lại phi tốc chạy một lần, chỉ thấy trong tòa đại doanh này không có để lại bất luận pháp bảo gì, nghĩ đến là Huyết Thần lâu công kích quá mãnh liệt, để cho những thần tướng Thần Thi kia đem pháp bảo trong doanh lấy đi, dùng để chống lại đại địch xâm lấn.
– Khá tốt còn có một mặt Huyền Vũ trọng sư kỳ.
Giang Nam tiến lên, đem Huyền Vũ trọng sư kỳ tính cả cột cờ cùng một chỗ rút lên, thu nhập bên trong Tử Phủ.