– Kiếm trận sư ba trăm sáu mươi kiếm đúng thật là nhân vật đáng sợ, vượt cấp khiêu chiến lại có thể chém ngược lại yêu nghiệt cấp công tử, quả thật là quá đáng sợ!
Trong đôi mắt của Long Đằng Hải lộ ra vẻ khiếp sợ, tự nhủ thầm:
– Nếu như vị kiếm trận sư thiên tài ngàn năm trước cũng đột phá bách kiếm, trở thành kiếm trận sư ba trăm sáu mươi kiếm, thì kết quả của trận chiến tranh giành ngôi vị vô thượng vương giả của hắn với bất tử vương có lẽ nào sẽ phát sinh biến hóa hay không?
Ngay lúc Đỉnh Công Tử bị kiếm trận kiếm cương đánh bay ra xa, thì thân thể của Huyền Thiên đã đuổi sát theo nhanh như chớp, thân tùy ý động, hai tay không ngừng thay đổi thế công của kiếm trận, ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm, được Huyền Thiên khống chế vô cùng tự nhiên, kiếm cương phát ra ánh sáng chói mắt vô cùng, thiên cương địa sát chi lực vô cùng vô tận bị câu động, làm cho uy lực của kiếm trận không hề giảm bớt chút nào, cho dù là Âm Minh Công của Đỉnh Công Tử có thể hấp thu được cương nguyên chi lực của đối thủ đi nữa, nhưng lực lượng thiên cương địa sát của kiếm trận thì hắn có hút cỡ nào cũng không hút nổi, uy lực thủy chung vẫn khủng bố dị thường như vậy.
Đỉnh Công Tử nhìn đám kiếm cương đang đánh tới, nhãn trung mở lớn.
Tuy rằng Đỉnh Công Tử đã bị thương khá nặng, máu tươi chảy nhiều, nhưng mấy chỗ yếu hại cũng không bị nặng lắm, không ảnh hưởng tới động tác, hắn lại một lần nữa giơ hai tay kết xuất đủ loại ấn pháp, trong nháy mắt, hắc khí tuôn ra, hóa thành mây đen cuồn cuộn, một cái hư ảnh quỷ vương to hơn trăm trượng xuất hiện.
Ba ba ba ba ba …. Lại có thêm nhiều đạo quỷ vương ấn không ngừng xuất hiện, nghênh đón kiếm trận kiếm cương đang đánh tới.
Mà thanh âm của Đỉnh Công Tử thì chính là truyền tới từ bên trong đám mây đen cuồn cuộn:
– Huyền Thiên, bổn công tử sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, tất cả những gì ngươi đã lấy đi, bổn công tử nhất định sẽ lấy lại cho bằng hết, hút hết người thân của ngươi, hút hết bằng hữu của ngươi, hút hết bất kỳ kẻ nào ở bên cạnh ngươi!
Thanh âm kia càng ngày càng xa, Đỉnh Công Tử biết rõ mình hiện tại không phải là đối thủ của Huyền Thiên cho nên lập tức quyết đoán mà rút lui.
Ba ba ba ba ba!
Đám quỷ vương ấn đầy trời kia bị kiếm trận kiếm cương chém cho tan thành, mây đen cuồn cuộn đã dưới uy lực của kiếm trận kiếm cương đánh cho tan biến hết, nhưng thân ảnh của Đỉnh Công Tử đã chạy ra xa hơn bốn năm ngàn mét rồi!
Hai tay của Huyền Thiên thu lại một cái, ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm trong nháy mắt đã bay về bên cạnh hắn, thân thể của hắn theo linh kiếm đồng thời bay về phía trước, ngự kiếm trận phá không mà đi, tốc độ so với Đỉnh Công Tử thì còn nhanh hơn gấp mấy lần, khoảng cách giữa hai người nhanh chóng được thu hẹp lại.
– Chu Đỉnh Hư, ngươi cho là mình có thể thoát được sao!
Thanh âm của Huyền Thiên ngập tràn sát khí, quát lên.
Lòng dạ của Đỉnh Công Tử cực kỳ ác liệt, Huyền Thiên nhất quyết không thể để cho hắn chạy thoát được, bằng không thì tương lai sẽ gặp phải họa lớn.
Vừa mới bay ra khoảng hơn vạn mét gì đó, khó khăn lắm mới có thể trốn tới phía trên không ở biên giới của Thiên Hải thành, Đỉnh Công Tử đã sắp bị Huyền Thiên đuổi kịp, khoảng cách giữa hai người còn không tới hai ngàn mét, Sơ Lam kiếm trong nháy mắt đã xuất hiện ở trong tay của Huyền Thiên.
Vèo vèo vèo vèo vèo – – !
Đột nhiên, trên không trung xuất hiện rất nhiều cái bóng của Huyền Thiên, không ngừng xoay tròn trên không trung, chúng cường giả đang đứng xem chiến chỉ cảm thấy mắt hoa hết cả lên, còn chưa kịp hiểu rõ cái gì thì đột nhiên đã thấy một đạo kiếm cương xuất hiện ngay sau lưng của Đỉnh Công Tử, giống như là đâm ra từ trong hư không vậy.
Thiên địa vô thường, duy ngã bất biến!
Một chiêu này của Huyền Thiên vừa mới xuất ra, trong nháy mắt dường như xuất hiện một loại cảm giác như đang không ngừng thuấn di trong hư không, tốc độ đã đạt tới mức cực hạn.