Lúc này phu nhân xem như đã nhìn ra, rõ ràng là Diên đang giúp đỡ .Josh đứng ở phía đối lập với mình.
Đây mới là điều khiến bà ta thất vọng và đau đớn nhất.
Bà ta đã vất vả làm những việc kia, hết thảy mọi thứ cũng chỉ vì Diên. Thật không ngờ tới đến bây giờ lại bị cắn ngược một cái.
Bà ta liếc nhìn Diên một cái thật sâu, trong mắt hiện lên vẻ oán hận.
Lúc bỏ đi, bóng lưng thẳng tắp.
Bà ta thua nhưng dù thua thì thế nào? Chỉ cần con trai của bà ta có địa vị cao thì bà ta có làm sao? Antonio đỡ hai đứa trẻ dậy và nói: “Mẹ của các con là người như thế nào bố hiểu rất rõ. Bố tin chuyện này không hề liên quan đến con. Hơn nữa bố có thể thấy được tài năng của con. Giao nhà họ Kettering cho con bố rất yên tâm. Bố lớn tuổi rồi, Lance đã mất, Lucia lại lấy chồng xa. .Josh… Mặc dù cô không phải là con ruột của tôi nhưng chúng ta đã là bố và con gái trong nhiều năm này, cũng coi như một gia đình.”
“Được rồi, lần này Kettering đã bị tổn thương rất nặng, phần còn dư lại bố giao lại cho con. Đã đến lúc bố nên nghỉ ngơi hưởng phúc rồi” Antonio dường như già đi rất nhiều tuổi chỉ trong chớp mắt, ông ta nói xong vài câu rồi rời đi.
Ông ta đi rồi, trong phòng khách chỉ còn lại hai người bọn họ.
“Anh hai… Chị hai, thật xin lỗi. Lời này là tôi thay mẹ nói với chị. Tôi chưa bao giờ biết bà ấy đã để lại nhiều đau đớn trên người chị như vậy” “Nếu tôi biết những ngày an nhàn trước kia là do chị phải mang gánh nặng như vậy đi về phía trước từ sớm, nếu tôi tỉnh ra sớm một chút, có lẽ hôm nay sẽ có một cái kết khác”
“Từ lúc phu nhân tiếp cận tôi, vận mệnh của tôi đã không nằm trong tay của tôi nữa rồi. Cho nên không thể trách cậu được, đây là do số mệnh đã định sẵn của tôi. Cảm ơn cậu đã giúp tôi lần này, nếu không mọi chuyện sẽ không suôn sẻ như vậy” “Tôi cũng vì lòng riêng của mình. Chỉ khi nhận tội bố tôi mới không xuống tay tàn nhẫn, mà chỉ giam lỏng mà thôi” “Nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, tôi cũng nên đi rồi” vJosh thản nhiên nói.
“Ngày mai… tôi còn có thể nhìn thấy chị chứ?”
Giọng của Diên run lên nhè nhẹ.
Josh nghe vậy, thân thể cũng run mạnh lên và cứng đờ tại chỗ.
Cô ta muốn nói gì đó nhưng lời nói đã đến cổ họng lại không thể nào phun ra.
Cô ta mấp máy cánh môi đắng chát nhưng cuối cùng vẫn không nói lời nào, xoay người rời đi.
Diên sững sờ nhìn bóng dáng gầy gò ốm yếu của cô ta, trái tim bỗng nhiên co thắt dữ dội.
Cậu ấy luôn biết rằng mình nợ .Josh rất nhiều nhưng cậu ấy luôn nghĩ mình còn cơ hội để bù đắp.
Nhưng cậu ấy không ngờ thực tế lại giáng cho mình một đòn chí mạng, thật tàn nhẫn.