Hứa Vi Nùng V: Mua đồ [Hình ảnh]
Rất nhanh liền có người bình luận.
“Nhìn rõ nơi này không? Aaaa, nhanh chân còn có thể gặp được a!”
“Tôi nên đi ăn cơm trước hay là chạy đi tìm nữ thần trước đây?”
“Xem tôi phát hiện ra cái gì này, trước kia Nùng Nùng không hay đăng Weibo lắm, bây giờ đăng Weibo không phải đi dạo siêu thị thì chính là đi mua sắm, trời ơi!”
Không riêng gì Weibo, diễn đàn fans của Vân Phiếm Phiếm cũng thập phần náo nhiệt, mỗi ngày đều giống như ăn tết, chẳng qua hôm nay ăn tết có vẻ náo nhiệt hơn so với thường ngày mà thôi.
Fans nhà người khác đều là cái kiểu thần tượng yêu đương thì sẽ thoát fan, hoặc là thường xuyên phê phán chỉ trích đối tượng yêu đương của thần tượng. Còn fans của Vân Phiếm Phiếm chỉ hận không thể để cô nhanh nhanh yêu đương càng sớm càng tốt.
Rốt cuộc thì cô cũng chưa bao giờ vướng phải scandal tình ái cho nên các fans đều trở nên khá nóng nảy.
Lúc này ngửi được một chút manh mối, mọi người đều trở nên vô cùng tích cực.
Vân Phiếm Phiếm không có trong nhóm diễn đàn fans của Hứa Vi Nùng cho nên tự nhiên cũng không biết những thứ này.
Cô còn đang chờ Cố Lê đi ra.
Qua không lâu, cô nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, liền thấy được Cố Lê đang đi về phía bên này.
Bên ngoài hắn mặc một cái áo khoác màu trắng, bên trong là áo len cổ cao màu be, hắn đem nút thắt ở eo kéo lại buộc chặt vào, làm phác họa ra đường cong hoàn mỹ.
Trêи cổ hắn còn quàng một chiếc khăn lớn, cả người nhìn qua an tĩnh mà tốt đẹp.
Là kiểu mà người ta vừa nhìn liền cảm thấy đây là một thiếu niên ngoan ngoãn.
Đằng sau còn có người đứng nhìn hắn, cũng không biết là thấy hắn quen mắt hay là chỉ thuần túy cảm thấy hắn đẹp trai.
Trêи tay Cố Lê xách theo hai túi quà, chờ hắn tới gần, Vân Phiếm Phiếm liền nhanh chóng mở cửa xe ra. Cố Lê mang theo một thân hơi lạnh ngồi vào, sau đó lại được điều hòa ấm áp trong xe sưởi ấm.
Đầu ngón tay của hắn trắng bệch, Vân Phiếm Phiếm nhìn một cái, bỗng nhiên nói: “Anh mua quà thì mua, tại sao lại phải thay cả quần áo?”
Cố Lê dừng một chút, sau đó đem túi quà để ở ghế sau, Vân Phiếm Phiếm quay đầu nhìn hắn, phát hiện mặt Cố Lê có chút đỏ.
Hắn đỏ mặt cái gì…
Cố Lê chớp chớp mắt, nhấp môi: “Không phải đi gặp cha mẹ em sao?”
Hắn không có bằng cấp, không có tiền, thứ duy nhất hắn có cũng chỉ là cái gương mặt này mà thôi.
Ít nhất thì ấn tượng đầu tiên, hắn phải thể hiện cho thật tốt.
Vân Phiếm Phiếm cuối cùng cũng hiểu hắn làm vì cái gì, muốn cười, thế nhưng lại sợ Cố Lê càng thêm khẩn trương. Nhưng mà nhìn mặt Cố Lê, cô vẫn nhịn không được cười ra tiếng, Cố Lê nghe thấy tiếng cười của cô, ánh mắt lập tức dừng ở trêи người cô.