Trên lầu.
Nghiêm Nhất Huân đặt người lên giường, cảm giác rốt cục chịu đựng xong, trong lòng thở dài một hơi, đơn giản dặn dò một câu, “Chờ bác sĩ đi, anh ra,”, lưu loát muốn xoay người rời đi.
Nhiễm Tái Tái tay mắt lanh lẹ giữ chặt tay áo của anh, ngẩng khuôn mặt nhỏ, thanh âm yếu ớt, tiếng khóc nức nở, “Anh trai, anh có thể ở lại với em không, em sợ, van anh, một lát thôi.”
Nghiêm Nhất Huân phản xạ hất tay trên người, ánh mắt chán ghét băng lãnh bắn về sau lưng… Không ngờ đối đầu là đôi mắt đã tràn đầy thủy quang, chịu đựng nuốt lời đã ra đến miệng xuống, lạnh giọng nói, “Để mẹ em cùng em đi.”
Nhiễm Tái Tái mặc cho nước mắt chảy xuống mặt, không mở miệng giữ lại, chỉ cắn môi, nắm thật chặt chăn, khi anh vẫn lãnh khốc quay người rời đi, giống thú nhỏ bị ném bỏ, chôn mình trên giường đè nén nức nở…
Nghiêm Nhất Huân đã ra khỏi cửa, sau lưng cứng ngắc dựa trên tường, em gái từ nhỏ đã đặc biệt thích mình cũng bị mình tổn thương!! Thế này, chắc về sau liền không người tiếp cận mình, cũng không phát hiện thiếu mình, thương tổn tới mình nữa…
…
Mẹ Nhiễm khẩn trương canh giữ bên giường, khi bác sĩ kiểm tra hoàn tất liền không kịp đợi mở miệng, “Sao rồi, bác sĩ Trần, tổn thương sâu không a, có lưu sẹo không, có cần mua thẻ trị không?”
“Vết thương không sâu, không cần mua thẻ năng lượng đắt đỏ, dùng thuốc một tuần sẽ không lưu sẹo!” Bác sĩ Trần là bác sĩ của gia đình bọn họ, ngay từ đầu liền biết con gái nhà này băng cơ hương da trân quý, vừa trấn an vừa lấy ra một hộp thuốc mỡ tinh xảo dặn dò việc cần chú ý. Cuối cùng, xác định không có vấn đề khác, quản gia dẫn đầu rời phòng.
Nhìn trong phòng chỉ còn lại bố Nghiêm cùng mẹ Nhiễm, Nhiễm Tái Tái ngồi dậy dựa trên giường, áy náy mở miệng: “Bố, mẹ, con đã gây tai hoạ! Hôm nay…” Đợi cô thương tâm lại ủy khuất nói xong, cúi đầu, không dám nhìn thẳng ánh mắt bọn họ, thanh âm sa sút, “Thật xin lỗi, bố, vì con bọn họ mới muốn đối nghịch công ty của bố.”
Mẹ Nhiễm cũng biết, nếu có tập đoàn muốn đả kích bọn họ, bọn họ tuyệt đối sẽ tổn thất nặng nề, nhưng nhìn con gái bị khi dễ, căn bản không đành lòng trách cứ, chỉ từ từ nhìn chồng, “Lão gia, em tin tưởng con gái của mình, mặc dù trước kia kiêu ngạo, tùy hứng, nhưng tuyệt đối sẽ không làm trò phía sau, lần này nhất định là bị thiên kim tiểu thư kia thiết kế, hiện tại con biết sai, anh nhưng tuyệt đối đừng trách con a!”
Bố Nghiêm cau mày trấn an vỗ vỗ bả vai ái thê, “Sẽ không trách con, yên tâm! Con cũng là con gái Nghiêm Ti Minh anh, lại nói cũng không nghiêm trọng như em nghĩ. Anh có một người bạn, anh có thể tìm anh ta hỗ trợ.”
“Bố, bố muốn tìm chú Lam sao? Bố có thể để chú Lam nói với bọn họ đã trừng phạt con đi đầu quân, con cũng xác thực dự định vào quân đội rèn luyện, thế này cũng tốt ngăn chặn bọn họ lấy cớ con tùy hứng muốn công kích công ty, dù sao công ty có tổn thất, rất nhiều nhân viên đều phải thất nghiệp, mà bọn họ đều vô tội.”
“Tòng quân? Không được… Tuyệt đối không được!” Con gái xinh đẹp thế này, ngay cả trầy da bà đều không nỡ, huống chi muốn đến chịu khổ trong quân đội, mẹ Nhiễm xót con lập tức cảm xúc kịch liệt phản đối.
Tòng quân là ý Nhiễm Tái Tái sớm định tốt, cô phát hiện, hiện tại thân thể quá mức mảnh mai, ý chí cũng không mạnh, mà phù sư cường đại nhất định phải có tố chất thân thể tốt cùng tinh thần cứng cỏi. Vì phù sư khi vẽ thẻ năng lượng thẻ thường thường sẽ cần mấy canh giờ, dù quen tay hay kết cấu đều thật lâu, một lúc sau thể lực của con người liền sẽ kịch liệt tiêu hao, tinh thần liền sẽ hoảng hốt. Nhưng phù sư lúc vẽ kiêng kỵ nhất chính là không chuyên tâm, tay chỉ hơi run rẩy, tinh thần nhoáng một cái mỏi mệt, thẻ năng lượng kết cấu nghiêm cẩn sẽ hỏng hết. Cho nên không có tố chất thân thể tốt cùng nghị lực cứng cỏi căn bản làm không được một phù chú, cho dù là cấp thấp nhất! Mà trong quân đội không chỉ có thể huấn luyện thân thể, còn có hoàn chỉnh khóa trình huấn luyện nghị lực, chính là thứ cô đều cần.
Giữ chặt tay mẹ Nhiễm, Nhiễm Tái Tái nũng nịu dựa vào ngực mẹ, thanh âm ôn nhu lại kiên định, “Mẹ, mẹ nghe con nói…”