Đỉnh Công Tử muốn chống lại Đệ Nhất Công Tử không chỉ cần thực lực bản thân cường đại, còn cần thế lực cường đại chống lại Thiên Tinh Các, mà mục tiêu đầu tiên của hắn chính là Long gia, bởi vì thực lực Bá Kiếm Môn cường đại, cường giả cái thế Thiên giai thất trọng không chỉ một người, mà lại cách xa nhau khá xa, còn Tây Vực Huyền gia lại có người nhắc nhở hắn, không nên đi trêu chọc, sau lưng có độc thủ đáng sợ, duy chỉ có Đông Vực Long gia, thực lực gia chủ yếu kém nhưng thực lực tổng hợp lại không thấp, nếu có thể thu vào trong tay thì chính là một trợ lực cường đại.
Thu phục được một thế gia võ đạo từng xuất hiện Vương giả vô thượng sẽ khiến Đỉnh Công Tử sinh ra cảm giác hư vinh cực lớn.
Tuy rằng Đỉnh Công Tử tu vị đuổi theo Đệ Nhất Công Tử, nhưng giờ muốn hắn quyết chiến với Đệ Nhất Công Tử thì hắn tuyệt đối sẽ không đi, Đệ Nhất Công Tử có Vạn Hóa Thánh Pháp, lại có Bất Tử Chi Thân, tu vị ngang nhau Đỉnh Công Tử cũng không chiếm ưu thế, mà ưu thế của Đỉnh Công Tử chính là có thể hấp thu tu vi của người khác để đề thăng tu vi của mình, cho nên, hắn tin tưởng, đợi một thời gian nữa tu vi hắn tất vượt qua Đệ Nhất Công Tử, khi đó liền có thể thẳng được Đệ Nhất Công Tử rồi, ngày sau bước vào Vương giả vô thượng cũng nhất định là hắn.
Dù đây là địa thế Vương giả cùng khởi thì theo Đỉnh Công Tử xem ra, Đỉnh Công Tử hắn mới là người đầu tiên thành tựu Vương giả vô thượng!
Đến lúc đó, hắn dùng thủ đoạn thiết huyết tiêu diệt các cường giả có tử cách trở thành Vương giả vô thượng khác, dĩ nhiên là không có bất kỳ người nào có thể gây nguy hiểm đến địa vị của hắn rồi.
Long Đãng Thanh nói:
– Tử Nghiên được cha ta coi trọng. Ngài muốn kết hôn nàng, ta nói không tính, phải cha ta đồng ý mới được!
Đỉnh Công Tử khinh thường cười nói:
– Bổn công tử muốn kết hôn ai, Long lão gia chủ lại sao có thể ngăn cản được, ở trước mặt công tử, hắn nguyện ý cũng phải nguyện, không nguyện cũng phải nguyện, thiên hạ này là quay chung quanh bổn công tử mà chuyển động, cũng không phải hắn. Long gia chủ, gọi Long Tử Nghiên ra đây đi, để bổn công tử thưởng thức xem nàng có khác gì ba năm trước không!
– Cái này… !
Long Đãng Thanh có chút chần chờ.
– Như thế nào, không muốn đi ư!
Trong mắt Đỉnh Công Tử bắn ra hai đạo lệ mang, bốn phía lập tức xuất hiện một cổ khí tức âm hàn đến cực điểm, Long Đãng Thanh có một loại cảm giác sợ hãi như Cương Nguyên muốn ly thể vậy.
– Đi! Đi!
Long Đãng Thanh vội vàng nói, hắn phát hiện, trong nháy mắt ngắn ngủn hắn vậy đổ đầy mồ hôi lạnh.
Long Đãng Thanh ở hậu viện Long gia tìm được Long Đằng Hải và Long Tử Nghiên, nói ra ý đến, lập tức liền ăn một cái tát của Long Đằng Hải, Long Đằng Hải cả giận nói:
– Đồ hỗn trướng, ngươi cũng không phải không thấy được thiên phú của Nghiên Nhi, gả nàng ra ngoài, đầu ngươi bị con lừa đá cho choáng váng ư!
Long Đãng Thanh bị một cái tát đánh cho quay một vòng, trong nội tâm thất linh bát lạc, nhưng Đỉnh Công Tử đang chờ, hắn không gọi Long Tử Nghiên tới thì thật sự không cách nào nhắn nhủ, lập tức liền nói chuyện Đỉnh Công Tử muốn Long gia quy thuận.
Hắn cũng thật sự là bị Đỉnh Công Tử bức bách quá rồi, không thể chống đỡ được nữa nên chỉ có thể nói cho Long Đằng Hải.
Nghe vậy Long Đằng Hải càng nổi giận, lại đánh ra một cái tát, quát:
– Ngươi thân đường đường là gia chủ Long gia vậy mà ăn nói khép nép đối với một vị hậu bối, Chu gia hắn cũng chỉ là thế gia nhị phẩm, có tư cách gì bảo Long gia quy thuận, loại chuyện này một ngụm từ chối là được, ngươi vậy mà chạy đến nói với lão phu, ngươi là có ý gì, ngươi còn muốn bảo lão phu cũng như ngươi, ăn nói khép nép thè lưỡi liếm ngón chân Chu Đỉnh Hư sao!
– Phụ thân, ba năm này Đỉnh Công Tử phi tốc tiến mạnh, hôm nay đã không kém Đệ Nhất Công Tử chút nào, quả thật có tư chất Vương giả, vạn nhất ngày sau thành Vương, nếu Long gia ta chọc giận hắn, chẳng phải gặp nạn sao?
Long Đằng Hải nói
– Mặc dù Long gia ta bị diệt, vậy cũng phải đỉnh thiên lập địa, sống như một con người, nếu như sống mà làm chó thì Long gia cũng không cần tồn tại nữa. Vương giả vô thượng chính thức tuy có thù tất báo, nhưng đều là loại có đại khí độ.