– Lốc xoáy màu đen sống nhờ trong cơ thể Lâm Minh kia, chẳng lẽ chính là hình thức ban đầu của võ ý Hỗn Nguyên? Ma đầu thượng cổ thì thào lẩm bẩm. Đối với võ ý Hỗn Nguyên, hắn cũng chỉ là nghe nói qua, hoàn toàn không biết. Đạt tới cảnh giới của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, đã không phải là người như bọn hắn có thể phỏng đoán.
Về phần Ma Phương, Ma đầu thượng cổ hoàn toàn không biết gì, đương nhiên cũng hoàn toàn không đoán ra kỳ ngộ của Lâm Minh lúc 15 tuổi, cho nên mới sinh ra hiểu lầm như vậy.
Bạch Yêu nhìn thấy Ma đầu thượng cổ rơi vào trầm tư suy nghĩ, liền lấy lòng nói: – Mặc kệ Lâm Minh có kỳ ngộ gì, sau khi đánh chết hắn, không phải mấy thứ đó đều thuộc về Ma Tôn đại nhân sao! Hắn chỉ là đá lót đường cho ngài mà thôi!
Bạch Yêu nói tới đây, Ma đầu thượng cổ cười to, nói: – Ngươi nói không sai, tiếp qua một đoạn thời gian Đại Huyết Luyện Thuật của ta sẽ đại thành! Đến lúc đó, đánh chết Lâm Minh là có thể thu được số mệnh cùng bí mật trên thân hắn tích lũy tới nay!
Trong lúc Ma đầu thượng cổ nói câu này, Bạch Yêu nhìn thoáng qua huyết trì ở chung quanh, nói: – Lần trước ta rời đi mới thời gian mấy tháng, lực lượng của huyết trì lại đã bị ngài hấp thu hết hai thành, cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ không đủ để ngài tu luyện đến Đại Huyết Luyện Thuật viên mãn chăng?
Tinh huyết là tẩm bổ thần hồn tốt nhất! Lúc trước Ma đầu thượng cổ đánh chết Dương Lạc Thiên và Âu Dã Hoa Đô, một là để thống trị bốn đại Thần quốc, hai là vì tinh huyết của họ.
Ba năm nay, Ma đầu thượng cổ liên hợp với chư tộc dưới đáy biển sâu của Mê Vụ Hải, đánh chết không biết bao nhiêu hung thú dưới đáy biển sâu, dùng máu của những hung thú này tạo thành huyết trì. Sau đó Ma đầu thượng cổ lại cho vào huyết trì một số di cốt của cường giả trước kia hắn thu thập ở trong Kỳ Tích Hải, lúc này mới chuẩn bị đầy đủ điều kiện tu luyện Đại Huyết Luyện Thuật.
– Không sai! Đẳng cấp của những hung thú đáy biển sâu kia đều không cao lắm. Tuy rằng trong biển hung thú đẳng cấp cao rất nhiều, nhưng hung thú có thể đạt tới cấp Thần Hải, bình thường luôn ở sâu dưới đáy biển 5 vạn trượng, mặc dù là ta, ở dưới áp lực đó cũng không chống đỡ được bao lâu, càng đừng nói đánh chết chúng. Mà những di cốt cường giả Thần Vực ta sưu tập này tuy rằng lợi hại, nhưng dù sao đã trải qua 10 vạn năm, cốt nhục cốt tủy đã khô héo, tác dụng không lớn! Ma đầu thượng cổ lắc đầu nói.
Bạch Yêu vừa động trong lòng, nói: – Nói như vậy, lần này Ma Tôn khẩn cấp triệu ta trở về, chính là để ta lại đi đánh chết một ít hung thú đáy biển sâu, thu một ít máu trợ giúp ngài thần công đại thành ư?
Ma đầu thượng cổ gật đầu nói: – Không sai! Quả thật cần tinh huyết mới, chỉ là ngươi không có khả năng đánh chết hung thú cấp Thần Hải, hiện tại thần công ta thiếu chút nữa là viên mãn, tinh huyết của hung thú cấp thấp đã không có hiệu quả với ta rồi!
– Vậy phải làm thế nào cho tốt? Cường giả Thần Hải nhân loại tuy rằng dễ giết, tuy nhiên bọn họ chủ tu đan điền, khí huyết lực còn xa không dồi dào bằng hung thú… Bạch Yêu trầm tư rồi nói.
Lúc này, khóe miệng Ma đầu thượng cổ đột nhiên nổi lên một tia mỉm cười, nói: – Máu huyết của nhân loại tự nhiên hiệu quả có hạn, tuy nhiên nếu bản thân hắn có thể có được máu của hung thú dị chủng, vậy thì khác! Tỷ như huyết mạch Phượng tộc, huyết mạch Cửu Đầu Xà thượng cổ đều là huyết mạch phẩm chất thật tốt…
– Hả? Ma đầu thượng cổ nói tới đây, trong lòng Bạch Yêu chợt ngưng trọng, ngay sau đó từ trong lòng bốc lên hơi lạnh cả người: hắn đúng là huyết mạch Cửu Đầu Xà!
“Xoạt!” Thiên địa ở chung quanh đột biến, một cái lồng năng lượng màu đỏ thẫm nồng đậm, bao phủ Bạch Yêu và Ma đầu thượng cổ ở bên trong!
Đúng là Huyền Huyết Tỏa Thiên Đại Trận!
Khác với Huyền Huyết Tỏa Thiên Đại Trận vây khốn Lâm Minh trước đây, Huyền Huyết Tỏa Thiên Đại Trận lần này có Ma đầu thượng cổ tự mình chủ trì, mà còn có huyết trì khổng lồ chống đỡ, lực lượng không thể so sánh nổi. Cho dù là Lâm Minh đích thân tới, cũng rất khó phá vỡ, huống chi là năng lực phá trận của Bạch Yêu còn xa không bằng Lâm Minh!
– Ma Tôn! Ngài… Bạch Yêu nhìn Ma đầu thượng cổ không thể tin: hắn là thuộc hạ của Ma đầu thượng cổ, Ma đầu thượng cổ có ơn tri ngộ với hắn, hắn có thể tu luyện đến trình độ này, ít nhiều cũng nhờ Ma đầu thượng cổ cung cấp tài nguyên. Nhiều năm qua, hắn luôn một lòng trung thành với Ma đầu thượng cổ, tuyệt không nghĩ tới, một ngày này hắn lại bị Ma đầu thượng cổ đưa lên Tế đàn.
– Ngươi đi tìm hung thú phẩm chất huyết mạch chung quy không được, Lâm Minh trưởng thành tốc độ quá nhanh, ta không còn bao nhiêu thời gian, chỉ kém một bước cuối cùng là viên mãn, cần dùng huyết mạch của ngươi làm điểm vẽ mắt cho rồng. Hiện tại tu vi ngươi là Thần Hải hậu kỳ, trước kia thậm chí từng đạt tới Thần Biến Kỳ rất cao, huyết mạch Cửu Đầu Xà trên thân vậy là đủ rồi! Cho nên, cuối cùng chỉ đành hy sinh ngươi, để thành toàn cho ta! Ma đầu thượng cổ nói mà mặt không chút đổi sắc, thanh âm trơ tráo không mang theo bất kỳ cảm tình gì.
Bạch Yêu hai mắt đỏ bừng, cầm trong tay trường mâu màu tím, trái tim như bị đao cắt. Ngàn vạn lần hắn không nghĩ tới, một ngày này lại bị ân nhân mình kính trọng phản bội.
– Ma Tôn! Ta không tin! Ở Kỳ Tích Hải, thân thể ngài bị hủy diệt, thực lực giảm đi, không có thân thể căn bản không có bất kỳ sức chiến đấu gì… Nếu không phải ta che chở, phù trợ cho ngài, ngài vốn không sống được đến nay. Chúng ta ở Vạn Cổ Ma Khanh ước chừng 10 vạn năm, cuối cùng ngài lại đối đãi với ta như thế ư?
Ma đầu thượng cổ lạnh lùng nhìn lướt qua Bạch Yêu một cái, nói: – Chuyện quá khứ hiện tại nhắc lại đã không có bất kỳ ý nghĩa gì! Ngươi không phản kháng được ta, từ thời điểm 10 vạn năm trước, lúc ta bồi dưỡng ngươi, ta đã hạ cấm chế ngay trên thân ngươi, cộng thêm đại trận nơi này, giết ngươi dễ như trở bàn tay!
– Ta không tin! Ta không tin! Bạch Yêu mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Ma đầu thượng cổ, đột nhiên, trong lòng hắn chấn động mạnh giật mình chợt hiểu ra: – Ngươi… Ngươi không phải Ma tôn! Ngươi là Dương Vân! Ma Tôn? Ma Tôn đâu!? Ma Tôn cứu ta!!! Dương Vân muốn giết ta!
Bạch Yêu hô to, nhưng nam nhân ở trước mặt hắn vẫn như trước sắc mặt lạnh lùng, dường như hết thảy đều ở trong khống chế của hắn.
– Không nghĩ tới cuối cùng ngươi cũng nhận ra ta! Không sai! Ta không phải Ma Tôn, ta chính là ta, Dương Vân! Dương Vân nói tới đây, đứng lên nhìn về phía Bạch Yêu, giống như thần linh nhìn xuống phàm nhân, trong mắt toát ra một tia thương hại lạnh lùng.
– – – – – oOo- – – – –