Dương Khai chỉ bảo một tiếng.
Từ Hối ngạc nhiên:
– Lấy thêm mười phần?
Ngũ vị đại sư cũng kinh ngạc nhìn Dương Khai, Thường bảo nói:
– Tiểu tử, chuyện luyện đan này cũng phải chú ý tới việc kết hợp giữa lao động cùng nghỉ ngơi. Nếu trạng thái không tốt mà cưỡng ép luyện chế, vô cùng có khả năng sẽ thất bại, hoặc là luyện chế ra đan dược có phẩm chất không tốt. một mình ngươi một ngày có thể luyện chế mười phần, chúng ta đã từng chứng kiến, nhưng mấy lão tử chúng ta cộng lại cũng chỉ luyện chế được mười phần mà thôi. Nếu lấy thêm mười phần nữa ra thì phải xử lý ra sao?
– Đúng thế, nếu không luyện chế ra đan dược tốt, còn không bằng không luyện chế.
Đỗ Vạn cũng ân cần thiện dụ, Luyện Đan Sư xuất sắc có yêu cầu nghiêm khắc đối với đan dược mà bản thân mình luyện chế ra. Nếu phẩm chất không tốt, có khả năng sẽ hủy hoại danh dự của bản thân.
Cho nên Luyện Đan Sư xuất sắc không ch phép đan dược thấp kém lưu thông ra bên ngoài. Nếu luyện chế ra đan dược như thế cũng sẽ đích thân phá hủy.
Dương Khai liếc mắt một cái nhìn bọn họ, bật cười nói:
– Những lời nói của các vị đại sư, ta có thể hiểu được. Nhưng mà không cần lo lắng, mười phần đan dược kia không cần ta tới luyện chế, cũng không cần các vị đại sư luyện chế.
– Thế thì là do ai luyện chế?
Hà Phong mở to đôi mắt nhìn, bỗng nhiên nhìn về phía Từ Hối, vẻ mặt hồ nghi không chừng.
Đại trưởng lão vội vàng xua tay, cười mỉa nói:
– Đại sư đừng nhìn ta, ta chỉ hiểu việc dùng đan dược, luyện đan thì không hiểu lấy một mống.
Hà Phong khẽ gật đầu:
– Nhìn ngươi cũng không giống với bộ dạng biết luyện đan.
Từ Hối sắc mặt tối sầm, thầm nghĩ mấy luyện đan sư này nói chuyện cũng thật trực tiếp.
– Dương Khai…
Khổng Nhược Vũ thoáng chút suy nghĩ, liếc Hạ Ngưng Thường mấy lần:
– Ngươi cũng không phải là muốn nói, mười phần đan dược lấy thêm kia, là để cho vị sư tỷ này của ngươi luyện chế chứ?
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Hạ Ngưng Thường.
Dương Khai cười hả hả:
– Chính là ý này!
– Nàng cũng có thể luyện chế Thánh Đan sao?
Thường Bảo trừng mắt như muốn lồi ra, thất thanh nói:
– Không thể nào đâu, tuổi của nàng cũng chỉ hơn ngươi một chút, cho dù là từ trong bụng mẫu thân đã luyện thuật luyện đan cũng không có khả năng luyện chế ra Thánh đan.
Dương Khai cười khổ không ngừng:
– Ta cũng đâu phải học thuật luyện đan từ hồi còn trong bụng …
Các vị đại sư đều nhìn hắn, có chút tức giận nói:
– Ngươi thì khác, ngươi có lẽ không thể tính theo thường nhân.
– Nàng có thể luyện chế Thánh Đan?
– Lão phu không tin.
– Tiểu tử ngươi đừng có đùa chúng ta, cẩn thận đám lão tử này không khách sao với ngươi!
Đây chính là lĩnh vực mà bọn họ tinh thông nhất, cũng là lĩnh vực quyền uy nhất của bọn họ, bị nhân tài như Dương Khai này vượt qua còn chưa tính, trên đời luôn tồn tại một, hai đại kỳ tài như thế. Nhưng nếu lại bị sư tỷ của hắn vượt qua, các vị đại sư không biết tâm tình sẽ biến thành dạng gì nữa.
Nhất định sẽ rất mất mát, thậm chí sẽ bị đả kích, từ nay về sau sẽ không gượng dậy được.
– Ta biết mà…
Hạ Ngưng Thường bỗng nhiên lên tiếng.
Hai hàng lông mày của Đỗ Vạn nhíu lại, bỗng nhiên lại hồi tưởng lại một việc, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Dương Khai:
– Nàng chính là người mà trước kia ngươi từng nói, sư tỷ mà thuật luyện đan còn lợi hại hơn ngươi nữa?
Trước kia ở Cự Thạch Thành, Dương Khai từng thuận miệng kể với lão về một vị sư tỷ có trình độ còn lợi hại hơn hắn về thuật luyện đan. Lúc ấy Đỗ Vạn còn không thể nào tin được, nhưng giờ lại đột nhiên nghĩ tới.
Dương Khai gật đầu.
Đỗ Vạn hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
– Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, làm phiền đại trưởng lão lấy thêm mười phần tại liệu nữa lại đây đi.
Từ Hối không nói thêm lời nào nữa, khẩn trương rời đi.
Không bao lâu, lại mang tới thêm mười phần tài liệu nữa.
Sương phòng đóng cửa, chỉ còn bảy người chia thành nhiều chỗ, khoanh chân mà ngồi.
Ngũ vị đại sư cũng chưa vội vã bắt tay vào luyện đan, mà thần quang rạng rỡ nhìn vào Hạ Ngưng Thường, dường như muốn biết tiểu cô nương này có thật có thể luyện chế ra Thánh Đan giống như lời nàng ta nói không.
Bị năm người nhìn chằm chằm như thế, Hạ Ngưng Thường không khỏi có chút sợ hãi nhìn Dương Khai, lại phát hiện Dương Khai đã bắt đầu luyện chế đam dược, không khỏi bĩu môi nhỏ.
– Tiểu cô nương, ngươi dùng lò luyện đan gì, có thể mang ra cho lão nhân liếc xem/
Khổng Nhược Vũ vẻ mặt ôn hòa hỏi, thấy Hạ Ngưng Thường có chút khẩn trương, cố ý giảm bớt nội tâm căng thẳng của nàng.
– Ta không có lò luyện đan.
Hạ Ngưng Thường nhẹ giọng đáp.
– Không có lò luyện đan?
Năm người nhất tề chấn động, Thường Bảo quát khẽ nói:
– Không có lò luyện đan thì làm thế nào để luyện đan? Tiểu tử thối này quả nhiên là đùa bỡn mấy lão phu. Lão phu còn khờ dại nghĩ rằng hắn nói thật, thật là tức chết lão mà.
– Đừng có huyên náo!
Khổng Nhược Vũ trừng mắt nhìn lão, lại mỉm cười nhìn Hạ Ngưng Thường:
– Ngươi luyện đan mà không cần lò luyện đan sao?
Hạ Ngưng Thường nhẹ nhàng gật đầu.
Điều này ngay cả Khổng Nhược Vũ cũng không kìm nổi vẻ mặt nghi hoặc, tuy rằng có chút không dám tin, nhưng mơ hồ cảm thấy tiểu cô nương có ánh mắt trong suốt như thế, tâm tisnh cũng nhất định rất đơn tần, hẳn là không có khả năng nói dối.
Lão lại kiên nhẫn nói:
– Vậy ngươi bình thường luyện đan ra sao? Hiện tại có thể luyện chế cho chúng ta quan sát không? Mấy người chúng ta không hứng thú gì khác, lại rất si mê thuật luyện đan, cũng rất muốn biết thủ đoạn luyện chế Thánh Đan mà không cần lò luyện đan.
Hạ Ngưng Thường vẫn gật đầu, chậm rãi nhắm mắt lại, dường như đang vững tâm tình lại.
Một lát sau, đợi nàng mở hai mắt ra, các vị đại sư rõ ràng phát hiện khí chất của tiểu cô nương này rõ ràng thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Bộ dạng thẹn thùng vô hạn ban đầu của Hạ Ngưng Thường giờ lại thay bằng khí thế tự tin, ánh mắt không còn vẻ bối rồi, giơ tay nhấc chân đều trầm ổn đến cực điểm.
một phần tài liệu luyện đan được đưa tới trước mặt nàng, từng gốc cây dược liệu đều được kiểm tra, cẩn thân tỉ mỉ.
– Tài liệu Thánh Đan…
Khổng Nhược Vũ nhẹ giọng nói thầm:
– Vừa bắt đầu liền lấy ngay tài liệu Thánh Đan, chẳng lẽ thật sự có thể luyện chế được?
Ngũ vị đại sư đều không chớp mắt nhìn Hạ Ngưng Thường.
Nhưng tiểu sư tỷ kia lại không hề khẩn trương, giờ phút này nàng như đã trốn vào một thế giới khác, trước mặt chỉ còn lại phần tài liệu Thánh Đan kia. Trừ thứ đó ra, không còn có gì khác.
Sau đó, từ trong cơ thể Hạ Ngưng Thường lại phát ra một cỗ lực lượng dịu dàng.
Trong nhảy mắt cảm nhận được cỗ lực lượng này, ngũ vị đại sư đều trợn mắt há hốc mồm.
