Đôi mắt anh rất đen, ánh mắt có chút suy sụp, hờ hững. Hứa Anh cảm thấy xa lạ, lại giống như đã từng quen biết…..
Thời điểm học năm ba cấp ba, ở trong rừng cây trường học, ánh mắt của thiếu niên kia…..
“ Con mèo, là trước đây anh nuôi, đúng không?”
Hứa Anh nhớ lại từ hồi ức. Trước kia không nói, là bởi vì cô không nghĩ sẽ hợp lại cùng với anh, hiện tại đã nghĩ khác, đương nhiên có thể nói: “ Đúng vậy, chính là con mèo cũ của anh!”
Cô đặt mông ngồi xuống bên cạnh, đem con mèo ngồi trên sopha đuổi đi xa một chút: “ Không nghĩ tới em đã nuôi nhiều năm như vậy, nó vẫn thân thiết với anh. Lạnh lẽo ghẻ lạnh em. Thôi đi đi đi, phiền chết mất, đừng chiếm địa bàn của tao.”
Cố Tinh Trầm hút một ngụm thuốc lá, từ từ phun ra, cả người cứng nhắc, thâm trầm, cùng với bộ dạng ôn hòa ngày thường không giống nhau: “ Cho nên, năm đó em đi tìm anh…….”
Hứa Anh không ngẩng đầu, thuận miệng nói: “ Phải, đi tìm. Hai tuần sau đi tìm anh…..”
Cô vẫn chưa từng nói ra, đề tài mẫn cảm ấy: “ Sau đó em ở dưới lầu thấy mèo của anh, liền mang về.”
Người bên cạnh vẫn luôn im lặng, Hứa Anh quay đầu lại.
Cố Tinh Trầm vẫn đang nhìn chằm chằm cô.
Đôi mắt vừa lạnh vừa thanh, ánh mắt sắc bén, nhưng hốc mắt….. Tựa như có chút hồng.
Người đàn ông trước mặt cao lớn thành thục, nhưng bỗng dưng Hứa Anh lại nhớ về rất nhiều năm trước, bóng dáng đứng trong mưa nhìn cô rơi lệ, nói: “ Cậu sắp mắt đi tớ.”
Trong lòng Hứa Anh có tư vị chua xót không nói nên lời, vươn tay, vuốt ve mặt anh: “ Cố Tinh Trầm anh làm sao vậy?”
“ Anh đang đau đớn sao.”
Cố Tinh Trầm: “ Không có.”
Làn da cùng môi răng của anh đều rất nhạt, cho nên thời điểm cười luôn có hương vị sạch sẽ lại lạnh lẽo. Tiếng nói cũng rất lạnh: “ Không có đau……”
Hứa Anh.
Em như vậy, anh có thể đi như thế nào được…….
– —
Ngày hôm sau chạng vạng, Hứa Anh tụ hội với hội bạn gái hồi cấp ba.
Thời điểm xuống xe, cô mang kính râm cùng khẩu trang.
Đối diện đường cái, Trần Tinh Phàm cùng Tống Tiểu Chi vẫy vẫy tay với cô. Bên cạnh còn có một người phụ nữ chụp mũ cùng khẩu trang, là Đường Đường.
Đèn đỏ đếm ngược ba hai một, đèn đi bộ xanh lên, Hứa Anh xen lẫn trong dòng người qua đường.
Trần Tinh Phàm: “ A, đại minh tinh, cuối cùng cũng chờ được cậu.”
“ Đúng vậy, nữ thần cậu quá chậm.”
Tống Tiểu Chi đáp lời: “ Khó trách Cố Tinh Trầm không đồng ý quay lại, tớ thấy anh ấy là ngại chăm sóc cậu vì cậu quá phiền toái.”
Hứa Anh: “ Hai người còn lớn tiếng như thế à, nhìn xem nơi này có bao nhiêu fans của tớ?”
Đường Đường: “ Được rồi được rồi, mấy người đừng nói nữa, nếu bị phát hiện thì cuộc hội tụ bạn thân khó có khi được một lần của chúng ta sẽ bị ngâm nước nóng mất!”
Sau khi tốt nghiệp cấp ba mọi người đều ước định với nhau mỗi một năm sẽ tụ hội một lần, năm nay cũng không ngoại lệ.
“ Vẫn là Đường Đường hiểu chuyện.”
Hứa Anh nhướn mày mà cười không đứng đắn.
Các cô thuê một căn phòng, ăn cơm nói chuyện phiếm, sau đó tới KTV uống rượu, cùng nhau ca hát.
Sau khi chơi mệt, ngồi xuống cùng nhau nói về tình hình gần đây.
Tống Tiểu Chi trải qua những ngày tháng an ổn vui vẻ khoan thai, sinh hoạt của Đường Đường cũng tương đối ổn định, trước mắt người sốt ruột nhất chính là Trần Tinh Phàm cùng Hứa Anh.
“ Vậy nên rốt cuộc bây giờ cậu với Giang Hoàn là thế nào?”
Hứa Anh tự mình rót nửa ly rượu, cùng Trần Tinh Phàm cụng ly: “ Mỗi lần nhận được điện thoại của cậu ta nói không tìm thấy cậu, tớ liền thấy thương hại cậu ta, cậu đừng tra tấn người ta tới điên nữa.”
Trần Tinh Phàm nuôi tóc dài, biến thành ngự tỷ, cô vẫy vẫy tay: “ Được rồi nói sau, tớ đã đồng ý với cậu ta rồi, nếu năm 35 tuổi tớ vẫn chưa kết hôn, sẽ gả cho cậu ta.”
Sau đó Hứa Anh cùng mấy người trợn trắng mắt, mắng rằng thật xấu xa.
“ Tiểu Anh, cậu cùng Cố Tinh Trầm thì sao? Không phải cậu nói hai người ở chung sao?”
Tống Tiểu Chi hỏi: “ Nói thật, tớ cảm thấy Cố Tinh Trầm cũng khá tốt, cậu cũng nên quý trọng người ta.”
“ Tớ quý trọng mà!” Hứa Anh nuốt xuống một ngụm rượu đáp: “ Vấn đề hiện tại là, anh ấy không đồng ý…..”
“ Không thể nào, Cố Tinh Trầm thích cậu tới muốn điên, lại còn không đồng ý?”
“ Đó là trước kia, hiện tại…..”
Hứa Anh nhướn mày, ngửa đầu uống rượu, môi đỏ ánh lên ánh đèn cùng màu rượu lam nhạt, giống như con yêu tinh săn thú giữa đêm khuya.
Cô cười, đôi mắt đều là sự vũ mị cùng tự tin: “ Nhưng cũng không sao, Cố Tinh Trầm không phải chính là loại cần phải theo đuổi cần phải nịnh nọt sao. Tớ lại tiếp tục theo đuổi hai tháng, thu phục anh ấy!”
Cô buông chén rượu.
Mấy người khác đều tỏ vẻ chịu phục.
Sau khi nói chuyện tình cảm một lúc, bỗng nhiên Đường Đường nhớ tới sự kiện gì: “ Việc của Phí Lương Sơn gần đây cậu còn chú ý không?”
“ Không chú ý, nhưng tin tức vẫn thường xuyên đọc.”
Hứa Anh nói.
“ Cậu không thể không chú ý đâu. Đó là Từ Viện Viện đấy!”
Giọng điệu của Đường Đường có chút khẩn trương, Hứa Anh giương mắt nhìn cô: “ Ừm, Từ Viện Viện sao vậy?”
“ Cô ta muốn trả thù cậu. Dường như đã biết là cậu ở sau lưng chỉnh cô ta. Hiện tại cô ta ở trong giới giải trí sắp sửa tiêu đời, danh dự cả đời cũng bị hủy hoại, không biết hận cậu bao nhiêu đâu.”
Đường Đường nói: “ Chương Ngọc Lộ cùng phòng làm việc paparazzi số một không phải quan hệ với nhau rất gần sao, ngẫu nhiên tớ nghe được cô ấy nói, dường như Từ Viện Viện tìm người theo dõi cậu, cũng không biết chụp được cái gì.”
Đôi mắt Hứa Anh hơi ánh lên tia sắc bén, buông chén rượu: “ Khi nào?”
“ Gần một tháng này. Cậu có phát hiện điều gì dị thường hay không?”
Hứa Anh thoáng nhớ lại. Trước kia cô có chút cảm giác cổ quái. Nhớ lại trong lòng còn nổi da gà.
Trần Tinh Phàm cùng Tống Tiểu Chi hỏi Đường Đường sao lại thế, có nghiêm trọng không, nhưng các cô không phải người trong vòng giải trí, cũng không giúp được gì.
Cuối cùng Hứa Anh hơi cười, vẫn là một bộ dạng không sợ trời đất: “ Không sao đâu. Tớ xuất đạo bị bôi đen cũng không ít, xe chấn, phá thai đều có, còn có cái bôi đen nào có thể át được nữa? Không lo lắng đâu các chị em.”
“ A, chỉ có cậu là vững vàng nhất!”
Hứa Anh cười cười, vừa vũ mị lại sáng lạn ấm áp: “ Tâm không vững, chị đây có thể làm chị đại của khối nhiều năm như vậy sao?”
Đường Đường nói: “ Tiểu Anh, lại nói tiếp việc Từ Viện Viện cùng Phí Lương Sơn vẫn là do cậu làm ra, lần này không biết phong ba bao giờ mới bình ổn. Từ Viện Viện bị mắng rất thảm, cuối tuần tiết mục của cậu có phải cũng có cô ta hay không? Cậu cẩn thận chút.”
Hứa Anh gật gật đầu.
Sau đó mấy người thuận tiện lại nói về chuyện bát quái của Phí Lương Sơn. Mấy năm trước có một cô gái bị hại nhảy lầu tự sát, chồng của cô ấy là một phóng viên, hiện tại ở trên diễn đàn TY đăng tin nóng lột gốc gác gia đình, nghe rợn cả người. Cũng không biết thật hay giả.
Hứa Anh chống cằm không có hứng thú, suy nghĩ về chuyện ngày hôm qua.
Hôm qua, sau khi phát hiện ra con mèo chính là Tiểu Anh bị phóng sinh xong, Cố Tinh Trầm ngồi trên sopha nói với cô một câu rất kỳ quái:
Anh nói: “ Hứa Anh, nếu em không chắc chắn rằng có thể bỏ qua tất cả mà cùng anh bên nhau, thì đừng lại gần anh nữa.”
Lúc ấy cô thật sự nghe không hiểu nổi.
Cố Tinh Trầm muốn nói gì?
Dù sao cũng có cảm giác, lời nói này của anh có ẩn ý.
Não có chút đau, Hứa Anh dùng tay gõ gõ mặt: Vậy nên, rốt cuộc Cố Tinh Trầm có ý tứ gì. Có phải hay không anh ấy không yêu mình, cho nên muốn mình biết khó mà lui?
Hứa Anh suy nghĩ trong chốc lát, liền nghĩ muốn gọi điện cho Cố Tinh Trầm.
Điện thoại vừa kết nối, Đường Đường liền thò qua: “ Đúng rồi, Kim Vũ nói Cố Tinh Trầm cùng Phí Lương Sơn trông rất giống nhau, có ý tứ gì.”
Hứa Anh: “ Cái gì?”
Tống Tiểu Chi cùng Trần Tinh Phàm vây lại, đem điện thoại đưa cho Hứa Anh: “ Phóng viên trên diễn đàn kia đăng tin nóng, nói Phí cầm thú còn có một đứa con riêng, làm tài chính, vẫn luôn thay ông ta rửa tiền.”
Hứa Anh mắt nhìn diễn đàn, sau đó nhăn mi lại thật sâu, đem di động Trần Tinh Phàm ném trả: “ Cậu muốn nói gì Trần Tinh Phàm!”
Trên bàn sách hộp gỗ mở ra, Cố Tinh Trầm cầm những bức ảnh cũ của Hứa Anh đặt trước bàn nhìn, gương mặt thiếu nữ tươi cười xinh đẹp. Trên bàn còn cắm hoa Hứa Anh tặng anh.
Điện thoại gọi tới, Cố Tinh Trầm tùy tay đặt điện thoại bên sách vở, mở loa ngoài.
Anh há mồm chưa kịp nói chuyện, liền nghe thấy âm thanh huyên náo bên kia, xa xa còn có thanh âm nói chuyện của Hứa Anh cùng các bạn —
“ Cậu muốn nói gì Trần Tinh Phàm! Đừng đem Tinh Trầm của tớ cùng với loại con trai của cầm thú xấu xa này đánh đồng với nhau, ok? Tinh Trầm nhà tớ sạch sẽ đoan chính, là đàn ông tốt, biết không!”
Thanh âm của một cô gái khác: “ Ha, đúng đúng đúng, đàn ông nhà cậu sạch sẽ thuần khiết. Cũng không biết thời điểm cấp ba cậu không dám lộ cổ ra là vì sao?”
Đôi mắt Cố Tinh Trầm trừng to lên, cả người cứng đờ, ảnh chụp từ trong tay rơi đầy trên mặt đất.
Mũi anh từ từ hít vào một hơi thật sâu, cố bình ổn trong lòng, không thể hít thở nổi.
Hứa Anh nói chuyện xong với Trần Tinh Phàm, mới phát hiện điện thoại đã kết nối mười mấy giây, cô nhanh chóng tiếp lấy: “ Alo, đang làm gì vậy anh trai Tinh Trầm….”
“….. Xem chút tài liệu.”
“ Tối đến nơi rồi còn tăng ca à, đừng làm việc nữa.”
Hứa Anh ở trong điện thoại da mặt dày làm nũng: “ Mắt bị thương em đau lòng lắm đó.”
“ Ừm.”
“ Ừm là đồng ý?” Hứa Anh chịu đựng ánh mắt cự tuyệt cẩu lương của mấy người Trần Tinh Phàm, tới buồng vệ sinh cùng Cố Tinh Trầm nói chuyện điện thoại.
– —
Cố Tinh Trầm cũng không biết vì sao mình có thể bình tĩnh tới vậy.
Chờ Hứa Anh đem anh đùa giỡn đủ, mới treo điện thoại.
Hứa Anh ở trong điện thoại nói thật lâu thật lâu, trong lúc đó có điện thoại của bí thư cùng cổ đông công ty gọi cho anh.
Sau khi tắt máy, trên màn hình di động có mấy cuộc gọi nhỡ.
Cố Tinh Trầm trước nay làm việc nghiêm túc nghiêm cẩn, trên người cũng mang trách nhiệm trọng đại. Nhưng hiện tại anh không có hứng thú quản.
Khuỷu tay Cố Tinh Trầm chống lên bàn, xoa bóp huyệt thái dương, bỗng nhiên cảm thấy tức ngực cực kỳ.
Giống như, mất đi khả năng hô hấp.
Anh cố bình ổn, từ bình hoa rút ra một bông hoa hồng, lòng bàn tay nắm chặt lấy, máu nhỏ giọt trên bàn.
Nhưng tựa hồ Cố Tinh Trầm hồn nhiên không cảm thấy gì, chỉ nhìn đóa hoa mĩ lệ, nhíu mi thật sâu.
Là đường mật, hay là thuốc độc.
4 chương đếm ngược, và vẫn đang ngược tơi tả anh Trầm của tôi ??