Thương Viêm chu chu đôi môi đỏ hồng, vươn tay ôm lấy phần eo rắn chắc của Diễm Quân Ly, kiễng mủi chân hôn hôn lên trán Diễm Quân Ly.
Diễm Quân Ly bị hành động của Thương Viêm chọc cho cười khẽ một trận, nửa ôm lấy Thương Viêm, “Có em thật tốt.”
Trong khoảng thời gian này, tựa như nghiệm chứng câu kia của Thương Viêm “Chung Hư Lữ có thể giết anh”, y và Chung Hư Lữ cách nhau 2 cấp bậc, khiến y theo lẽ dĩ nhiên mà xếp dưới cơ Chung Hư Lữ.
“Hiện tại chúng ta chỉ biết cố gắng thôi.” Diễm Quân Ly nói, Thương Viêm nghe thế thì gật mạnh đầu. Xuống tay với đám Biến dị động vật của Chung Hư Lữ, Diễm Quân Ly không hề dị nghị, Thương Viêm lại càng thích thú.
“Ấy~, Ly thiếu các người muốn ra cửa?” Lúc Diễm Quân Ly vừa đi ngang mặt Lưu Sở Thiên, Lưu Sở Thiên kinh ngạc nhìn theo Diễm Quân Ly, thiếu chút nữa theo phản xạ có điều kiện mà bắt lấy tay Diễm Quân Ly. Đây là lần thứ mấy rồi, tại sao lúc khẩn trương như vậy Ly thiếu lại có thể đi ra ngoài chơi, thật sự là bị Viêm tiểu đệ dạy hư mà.
Diễm Quân Ly không dừng lại, mà Thương Viêm thì hung tợn trừng mắt nhìn Lưu Sở Thiên một cái, bọn họ là đi làm chính sự. ”Viêm…” Lưu Sở Thiên còn chưa nói hết câu đã bị Lâm Lăng bắt lấy cánh tay, anh vỗ lên bả vai Lưu Sở Thiên một cái, dời lực chú ý của Lưu Sở Thiên ra khỏi hai người kia.
“Cậu làm sao thế?” Lần này tất nhiên là Lưu Sở Thiên hỏi Lâm Lăng, chỉ thấy Lâm Lăng một bộ dáng “Cậu không đúng rồi”, “Viêm tiểu đệ mang Ly thiếu đi đề cao cấp bậc.” Đó cũng là do anh ngẫu nhiên nhìn thấy, Ly thiếu và Viêm tiểu đệ đồng thời tấn công Biến dị động vật cấp 10.
Lưu Sở Thiên cứng người, nháy mắt trầm mặc xuống, hiện tại ngay cả bọn họ cũng đã cấp 9, Ly thiếu vẫn là dừng lại ở kia, nghĩ như thế trong mắt không khỏi lan tỏa một tầng lo lắng.
Lại thêm một con Biến dị động vật cấp 10 sa lưới, Thương Viêm không hề ra tay, cậu chỉ đứng ở một bên nhìn rồi chữa trị một chút, cho dù Diễm Quân Ly gặp nguy hiểm khiến Thương Viêm kinh hãi không thôi, thì Thương Viêm cũng không tiến lên giúp đỡ, bất quá có như thế nào thì cấp bậc của BOSS vẫn không buông lỏng.
Thương Viêm phiền não, Diễm Quân Ly phiền não, nếu không đạt được cấp 11 thì Thương Viêm thật không dám để BOSS và Chung Hư Lữ chạm mặt. Mà sự thật chứng minh, đời không như ý muốn, khi biết được Chung Hư Lữ tiến vào căn cứ B, Thương Viêm như bị chiên đến giòn rùm rụp, đương nhiên Diễm Quân Ly khác với Thương Viêm, y ngược lại rất lãnh tĩnh, có một loại cảm giác y đoán biết trước là sẽ thế.
Tình huống y cấp 9 phải đối mặt với Chung Hư Lữ cấp 11 vẫn sẽ tới.
Diễm Quân Ly chỉ lưu lại Bạch Vụ ở căn cứ W tọa trấn, căn cứ W có quan trọng cỡ nào cũng không sánh bằng căn cứ B.
Diễm Quân Ly cùng đám người Thương Viêm vừa về tới căn cứ B, tiếng đánh nhau vang liền vang lên bên tai, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng chim diều hâu xé gọi trên không trung, sắc mặt Diễm Quân Ly đen đến đáng sợ, nhưng vẫn rất lãnh tĩnh.
Diễm Quân Ly yên lặng nhìn Thương Viêm, Thương Viêm do dự một chút, sau đó không cam lòng mà đi vào một căn phòng vắng vẻ rồi tiến nhập không gian, “Không được nhốt em lại.” Thương Viêm bước vào không gian, chuyện thứ nhất chính là nói câu này, mãi thật lâu sau Thương Viêm mới nghe được một tiếng “Ừm” khe khẽ.
Thương Viêm chẳng thể biết được tình hướng bên ngoài, cậu không mục đích đi đi rồi lại dừng dừng, chán thì lấy hạch tinh ra ngồi đếm. Khi đếm tới viên thứ 2321 thì tim Thương Viêm thình thịch một cái, thân thể đang ngồi trên mặt cỏ cứng ngắc, cau mày, đây là cảm giác bất an khi BOSS chạm mặt Chung Hư Lữ?
“Anh, chạm mặt Chung Hư Lữ sao?” Thương Viêm thử gọi Diễm Quân Ly, rất nhanh Diễm Quân Ly đáp lại Thương Viêm, thanh âm rất là bình thường, Thương Viêm thoáng nghi ngờ nhưng cậu biết Diễm Quân Ly không có việc gì thì cũng buông lỏng tâm tư.
Tuy nhiên vẫn có một nỗi bất an cứ quấn quanh Thương Viêm mãi, Thương Viêm nhăn mày lấy tay đặt lên chỗ trái tim, chắc sẽ không có việc gì nhỉ?
Mà ngoài không gian, Diễm Quân Ly khẽ thở dài một cái, trước mắt là Chung Hư Lữ và đám dị năng giả tay sai của gã. Không thể tưởng được Tiểu Viêm mẫn cảm như vậy, nhưng lại có chút vui mừng. Y cố ý dẫn người đến đây chặn Chung Hư Lữ, thì khi đối phó với Chung Hư Lữ cũng chỉ có thêm vài phần cơ hội.
“Đúng là gió cũng có khi đổi chiều, mày nói đúng không?” Thanh âm đắc ý của Chung Hư Lữ lọt vào tai Diễm Quân Ly cũng chẳng khiến y dao động, y chỉ lạnh lùng mà nhìn.
Bộ dáng Diễm Quân Ly như chẳng thèm quan tâm khiến Chung Hư Lữ thực căm tức, rõ ràng chỉ có cấp 9 mà khi đối mặt với cấp 11 như gã lại dám trưng ra bộ mặt tao mới là kẻ mạnh, để xem khi bại dưới tay tao mày sẽ ra làm sao!
Chung Hư Lữ hừ lạnh ngăn dị năng giả ở sau lưng đang định đi tới, “Sao lại không thấy em trai của mày?” Chung Hư Lữ vờ nhìn trái nhìn phải như không nhìn thấy Thương Viêm, đáy mắt rõ ràng không có ý tốt, khóe miệng còn cong lên nụ cười ác liệt.
Đám người phía sau Diễm Quân Ly rất rõ tầm quan trọng của Thương Viêm đối với Diễm Quân Ly, bọn họ cũng không biết tình huống của Thương Viêm, chỉ nghe được một điều là Thương Viêm bị Chu Minh mang sang căn cứ W, hiện tại ngẫm lại, Chung Hư Lữ không phải là lãnh đạo căn cứ W hay sao, như vậy Thương Viêm… Tầm mắt lo lắng dồn lên trên người Diễm Quân Ly.
Nhắc tới Thương Viêm, sắc mặt Diễm Quân Ly bỗng chốc có chút âm trầm, trừng mắt nhìn chằm chằm Chung Hư Lữ, từng đợt lạnh lẽo tập kích lấy Chung Hư Lữ, làm phía sau lưng Chung Hư Lữ đổ mồ hôi lạnh ướt đẫm.
Nhưng Chung Hư Lữ biết, Diễm Quân Ly đang tức giận, mặc dù ban đầu có hơi sợ hãi một chút, tuy nhiên nhớ tới ưu thế hiện tại của mình, Chung Hư Lữ thẳng sống lưng, mắt trừng to đến sắp lé, trong lòng thì mừng thầm không thôi.
Quả nhiên, nhược điểm lớn nhất của Diễm Quân Ly là Thương Viêm, chỉ cần nghĩ tới Thương Viêm đã chết trên tay gã, cái loại cảm giác này khiến người gã tràn ngập hưng phấn và tự tin.
“Lúc trước ở căn cứ W hình như có nhìn thấy Thương Viêm, bất quá… Tựa hồ trạng thái nó không tốt lắm, nhưng lúc ấy quá vội, nếu người kia thật sự là Thương Viêm, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.” Trong lòng Chung Hư Lữ đắn đo một lúc thì mới nói ra, hàm ý rõ ràng là Thương Viêm gặp phải bất trắc.
Diễm Quân Ly cười lạnh ra tiếng, hiện tại Thương Viêm đang yên lành tốt đẹp ở trong không gian của y, bất quá nếu như không có Chìa Khóa Thiên Hộ y sẽ do dự, y biết chỉ cần một chút xíu khả năng thôi y cũng sẽ không buông bỏ Thương Viêm.
Chung Hư Lữ thấy biểu tình Diễm Quân Ly chẳng chút thay đổi thì lòng rất không cam, biểu tình vặn vẹo mà nhìn Diễm Quân Ly vẫn dửng dưng lạnh nhạt, không thèm nhiều lời, gã hơi hơi nghiêng đầu, người phía sau nháy mắt hiểu rõ, lập tức cuộc chiến bắt đầu.