Đám đông tập hợp lại, Viên Kim vung tay lên, nhanh chóng nói.
– Vâng.
Nghe thấy hắn nói như vậy, mọi người biết rõ khảo hạch nhập môn đã chấm dứt.
Hảo hạch bên đệ tử nhập môn so với đệ tử tinh anh, bình thường còn dễ dàng hơn nhiều. Hai loại đệ tử trước còn phải khảo hạch tiêu chuẩn tiềm lực cùng với thiên phú, đan điền… Mà bên này, bằng vào ngần này tuổi có thể đạt tới Hạp Hư cảnh, tiềm lực và thiên phú đã không cần phải nói. Chỉ cần nhìn một trận thi đấu là có thể giải quyết được vấn đề.
– trước khi tiến vào Hóa Vân tông ta còn có vài lời muốn nói.
Đôi mắt của Viên Kim tựa như chim ưng, sáng ngời mà có thần.
– Thứ nhất, hiện tại các ngươi còn chưa phải là đệ tử chính thức của tông môn. Chỉ có thể ở bên ngoài thiên ngoại thiên. Nơi này ở gần hư không loạn lưu, thậm chí còn có vùng trũng hư không, một khi rơi vào, cho dù thần tiên cũng không cứu được các ngươi. Cho nên một khi tới nơi ở lại, không nên tùy ý đi lại, yên tâm tu luyện trong tiểu viện là được.
– Thứ hai, ở ngoại vi thiên ngoại thiên cũng có một ít đệ tử hạch tâm ở lại. Người có thể ở lại nơi này trên cơ bản đều là cường nhân xếp trên Phá Không tiềm lực bảng, nếu như không có việc gì không nên trêu vào. Nếu như bọn hắn có yêu cầu vô lễ, tới quấy rối thì có thể báo cáo tông môn. Bất quá ta khuyên các ngươi không nên làm như vậy, bởi vì làm như vậy tương đương với đắc tội với đệ tử lâu năm. Thời gian sau này của các ngươi chỉ sợ cũng sẽ vô cùng gian nan. Dù sao cho dù môn quy Hóa Vân tông sâm nghiêm thì cũng không thể nào nhìn vào, bảo hộ các ngươi mãi được. Thậm chí lúc quan trọng Hóa Vân tông còn thích để cho đệ tử tranh đấu, bởi vì tranh đấu thì mới có áp lực, mới có tiến bộ.
– Thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất. Một lát nữa tiến vào thiên ngoại thiên thì nên đi theo sát đằng sau ta, không nên nhìn đông nhìn tây, không nên nhìn thứ không nên, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Nói xong ba yêu cầu, Viên Kim hừ lạnh một tiếng:
– Tất cả nghe rõ chưa?
– Nghe rõ.
Mọi người đồng thanh lên tiếng.
– Rất tốt, đi thôi.
Viên Kim gật đầu, bàn tay vẽ một cái, lần nữa vận dụng trận pháp.
Sưu.
Thoáng một cái trước mặt mọi người xuất hiện một cánh cửa cao lớn.
Cánh cửa này cao tới vài trăm trượng, rộng lớn vô cùng, khí thế rộng rãi, trong cửa có linh khí vờn quanh, thi thoảng có tiên hạc bay lượn, mây trắng tung bây, biển mây vờn quanh, lộ ra khí tức tiên môn nồng đậm.
Bên trên cánh cửa viết ba chữ lớn – Thiên ngoại thiên. Ba chữ này khiến cho mọi người nhìn vào lập tức có cảm giác như được quán đỉnh, dường như trong đó ẩn chứa võ học chí cao, quan sát lâu còn có thể khiến cho tu vi người ta tiến nhanh.
Ba chữ bình thường mà đã có hiệu quả như vậy, đủ để biết được người viết chữ này, thực lực đã đạt tới tình trạng khủng bố.
– Cánh cửa này đi thông Thiên ngoại thiên, đi theo ta.
Hô nhỏ một tiếng, Viên Kim dẫn đầu đi tới, mọi người theo sát sau lưng hắn.
– Những thứ này là cái gì?
Tiến vào cửa, mọi người lập tức phát hiện ra chung quanh là quang mang bảy màu, không ngừng biến hóa hình dạng, dường như đang trình diễn đạo lý chí cao vô thượng nào đó, khiến cho người ta vừa nhìn vào đã trầm mê vào trong, khó có thể kiềm chế.
– Hừ, đám gia hỏa không có đầu óc, cho dù có không may cũng là đáng đời.
Nhìn thấy đệ tử bốn phía nhìn vào, căn bản không đặt lời nhắc nhở của mình vào trong lòng, Viên Kim không muốn nói nhảm nữa, trong lòng hừ lạnh một tiếng.
– ah…
Quả nhiên, hắn còn chưa hừ lạnh xong thì chợt nghe một đệ tử kêu thảm một tiếng, té ngã xuống mặt đất, khóe miệng có máu tươi tràn ra, không ngừng run rẩy.
– Đây là…
Thấy đột nhiên có người ngã xuống, tất cả mọi người giật mình, không rõ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.