– Nghe nói ngươi là người mạnh nhất trên đảo này bị truyền nhân của Âm Minh Vương hút đi tu vị nên bổn thiếu gia cố ý đến đây hỏi chút ít vấn đề, truyền nhân Âm Minh Vương đi đâu rồi, bổn thiếu gia muốn chém giết hắn, trừ ác cho thiên hạ.
Nói xong, này ánh mắt của người chuyển dời đến trên người Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu, nhìn mấy lần, mắt lộ ra vẻ hơi quái lạ, nói:
– Còn trẻ như vậy, đã có tu vị Thiên giai ngũ trọng, không khác lắm với độ tuổi truyền nhân Âm Minh Vương, tu vị cũng phi thường tương tự, truyền nhân Âm Minh Vương có phải là một trong hai người các ngươi không? Hay là cả hai ngươi đều phải? Ngoan ngoãn đưa đầu ra cho bổn thiếu gia chém đi!
Người này ngữ khí hung hăng càn quấy, tuyệt không để Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu vào mắt.
Ấn tượng của Huyền Thiên đối với cái này người thập phần ác liệt, đến tìm Thiên Giao lão nhân hỏi chuyện lại trực tiếp đạp cửa mà vào, hoàn toàn không để Thiên Giao lão nhân vào mắt, tuy rằng trong miệng nói muốn chém giết truyền nhân Âm Minh Vương trừ ác cho thiên hạ, nhưng theo Huyền Thiên xem ra, truyền nhân Âm Minh Vương là tu luyện công pháp ác, mà người này thì tâm lại ác.
Công pháp có ác, cũng phải do người khống chế, người thiện lương, mặc dù tu luyện công pháp tà ác, cũng sẽ không làm ác, mà người tâm ác bất kể là tu luyện công pháp gì, bất kể thân ở trận doanh nào cũng đều làm ác, cho nên, công pháp tà ác, vĩnh viễn không bằng người tâm tà ác.
– Ngươi là thứ gì? Không hiểu sao lại chạy vào, còn muốn Hướng thiếu ta ngoan ngoãn đưa đầu cho ngươi chém? Ngươi bệnh tâm thần à… Phi!
Hướng Thiên Tiếu nhổ ra một bãi nước miếng với cường giả trẻ tuổi kia.
Tuy rằng người này có tu vị Thiên giai lục trọng nhưng Hướng Thiên Tiếu hiện giờ ngay cả cường giả Thiên giai thất trọng cũng có thể chém giết, tự nhiên không sợ hắn, cho dù người này cũng có thể vượt cấp khiêu chiến, còn có loại biến thái như Huyền Thiên ở đây mà, huống chi, còn có một đống khôi lỗi kiếm sĩ, ngay cả thế lực nhất phẩm cũng có thể diệt đi, còn sợ một thiên tài sao?
Huyền Thiên cũng liếc tên kia, lãnh đạm nói:
– Từ đâu tới đây thì cút về nơi đó đi… !
– Làm càn!
Lão bộc Thiên giai ngũ trọng kia hét lớn một tiếng, nói:
– Các ngươi có biết hắn là ai không? Hắn là Thiên Hồn thiếu gia, các ngươi dám can đảm nói chuyện như vậy sao?
– Vô liêm sỉ!
Hướng Thiên Tiếu hai tay chống nạnh, quát:
– Các ngươi có biết hắn là ai? Hắn là Thần Châu Thiên thiếu, thiên tài hậu bối chói mắt nhất thiên hạ, các ngươi dám can đảm nói chuyện như vậy, Thiên thiếu một khi xuất kiếm thì ngươi chết không chỗ chôn đâu… !
Huyền Thiên im lặng nhìn Hướng Thiên Tiếu, tên này học theo lão bộc kia, ngữ khí thật đúng là giống như đúc, một bộ tâm cao khí ngạo khiến người có cảm giác như cần ăn đòn vậy.
– Thiên tài hậu bối chói mắt nhất thiên hạ? Ta nhổ vào… Âm Dương đại lục ta thiên tài hậu bối như mây, chỉ bằng ngươi cũng xứng gọi là thiên tài hậu bối chói mắt nhất thiên hạ sao? Mặc kệ ngươi có phải truyền nhân của Âm Minh Vương hay không, Thiên Hồn thiếu gia ta cũng không tha cho ngươi!
Thiên Hồn thiếu gia đánh một tát về phía Huyền Thiên, quát:
– Cho ngươi một tát, cút ra xa cho ta, lại để bổn thiếu gia trông thấy ngươi lần thứ hai thì ta sẽ lấy mạng ngươi đấy!
Bành –!
Hư không chấn động, một đạo Cương Nguyên chưởng ấn nổ bắn ra, trực tiếp đập về phía Huyền Thiên.
Thiên Hồn thiếu gia nhìn như tiện tay một kích, nhưng lại âm thầm tăng Cương Nguyên tăng lên tới trạng thái đỉnh phong, đây hoàn toàn là một kích toàn lực của hắn, cũng không hề khinh thị Huyền Thiên.
– Cút –!
Đối mặt một tát này, Huyền Thiên thân thể không động đậy, trong cơ thể kiếm quang vừa hiện, một đoàn kiếm quang sáng chói liền nổ bắn ra, 360 chuôi Linh kiếm tạo thành Thiên Cương Địa Sát Đại Trận, lập tức giao hòa cùng một chỗ, đâm về phía trước.
Phanh –! Cương Nguyên chưởng ấn hóa thành nát bấy!