“Ba, Khiết Khiết làm tổng giám đốc của Tô thị, không chỉ không cứu được Tô thị, trái lại còn khiến tình hình trở nên tệ hơn, cho nên ba nên nghĩ cho kỹ, không thể để Khiết Khiết tiếp tục quản lý Tô thị được.” Tô Trung Dung lúc này đã vô cùng sốt ruột, biện pháp mạnh không được nên chỉ có thể đánh bại tình cảm với ông cụ Tô, mong ông cụ có thể đổi ý.
“Thực ra Tô thị vốn đã bị chính tay cô ta hủy hoại.” Tô Chí Long đột nhiên lên tiếng, giọng nói rõ ràng có sự cười nhạo.
“Long, con có ý gì?” Lời nói của Lưu Vũ nghe giả tạo muốn chết, rõ ràng đang kẻ tung người hứng cùng Tô Chí Long.
Tô Khiết đẩy cửa bước thẳng vào phòng bệnh.
“Ai da, chính chủ đã về rồi đấy?” Tô Chí Long nhìn về phía Tô Khiết, đuôi mày khẽ nhướn lên, môi nở một nụ cười trào phúng như có như không. Vì trước kia Tô Chí Long từng phạm lỗi, ông cụ Tô tức giận vô cùng, nhưng dù sao anh ta cũng là đứa cháu trai duy nhất của nhà họ Tô, vậy nên ông cụ Tô vẫn phải thay Tô Chí Long giải quyết mọi chuyện, sau đó Tô Chí Long bị tống ra nước ngoài, lúc đấy ông cụ đã cảnh cáo Tô Chí Long không được tùy tiện về nước.
Lần này ông cụ bệnh nặng, Tô Chí Long quay về cũng hợp lý, có điều bộ dạng của anh ta đúng là không giống như đang đến thăm bệnh nhân.
“Hừ, cô còn mặt mũi mà quay về, nghe nói cô vừa đi gặp Bùi Dật Duy, Tô thị nhà chúng ta biến thành như vậy, cũng đều tại Bùi Dật Duy làm hại, Bùi Dật Duy còn là thanh mai trúc mã với cô, sao hả? Hai người đã bàn bạc xem làm thế nào để nuốt trọn Tô thị chưa?” Tô Chí Long thấy thái độ của Tô Khiết, trên gương mặt hiện rõ vẻ tức giận.
“Long, con nói thế nghĩa là sao? Con định nói, là nó thông đồng với Bùi Dật Duy để hại nhà họ Tô chúng ta…” Lưu Vũ kêu to thành tiếng, cố ý muốn nói lại thôi, nhưng ý tứ thì đã quá rõ ràng.
“Chuyện này khó mà nói chính xác, dù sao quan hệ giữa cô ta và Bùi Dật Duy…” Tô Chí Long lại càng đổ dầu vào lửa.
“Ông cần nghỉ ngơi, các người có chuyện gì thì ra ngoài mà nói.” Con ngươi của Tô Khiết tối sầm lại, giờ sức khỏe ông nội mới tốt hơn được một chút, bọn họ lại làm loạn ở đây, đúng là quá giỏi.
“Tô Khiết, cô giả vờ giả vịt cái gì, cô có dám nói vừa nãy không phải cô đi gặp Bùi Dật Duy không? Cô có dám nói, trước đây cô không biết những gì Bùi Dật Duy đã làm?” Tô Chí Long cười nhạt, rất hiển nhiên, anh ta đã điều tra mọi chuyện khá rõ ràng.
“Khiết Khiết, sao cháu có thể làm vậy, cháu được đưa về nhà họ Tô, nhà ta đối xử với cháu cũng không tệ, ông nội còn tốt với cháu như vậy, sao cháu có thể hại Nhà họ Tô.” Lưu Vũ lại tiếp tục tung hứng với những lời đâm chọc của Tô Chí Long.