– Hừ, mục tiêu của ta là top mười Phá Không tiềm lực bảng, ai dám tranh đoạt với ta thì ta giết hắn.
– Nghe nói đám người Tang Hồng Y bị người ta giết…
– Tang Hồng Y, Hồ Khuê chính là hai phế vật. Hạp Hư cảnh đỉnh phong mà còn chưa tiến vào được top mười Phá Không tiềm lực bảng, bị người ta giết cũng không trách được người khác.
Đi tới gần chính giữa thì chợt Nhiếp Vân nghe thấy tiếng đệ tử nói chuyện với nhau càng lúc càng lớn, có chút người danh xứng với thực, thực lực rất mạnh. Cũng có người tâm cao khí ngạo mà lớn lối. Loại người này nếu như ở bên ngoài, tùy tiện di một ngón tay là có thể bóp chết một mảng lớn.
– Top mười Phá Không tiềm lực bảng? Thứ này không có dễ dàng đạt tới như vậy đâu.
Nghe thấy đám người này đối thoại, Nhiếp Vân cười lắc đầu.
Phá Không tiềm lực bảng cho dù chỉ là bảng đơn lưu truyền trong hàng ngũ đệ tử hạch tâm của Hóa Vân tông, nhưng mà muốn đi vào top mười cũng không dễ dàng như vậy. Điểm ấy từ trên người Tang Hồng Y, Hồ Khuê là có thể nhìn ra được.
Người đạt tới top mười thậm chí đã có thể sớm trùng kích Phá Không cảnh, nhưng mà vẫn áp chế, định hậu tích bạc phát, mục đích là để cho khi đột phá thực lực kinh người.
Tóm lại, người có thể đi vào top mười Phá Không tiềm lực bảng cũng không phải là đèn cạn dầu. Cũng không phải là tồn tại mà những gia hỏa tâm cao khí ngạo này có thể chống lại.
– Trước tiên cảm tạ chư vị tới tham dự khảo hạch đệ tử nhập môn của Hóa Vân tông ta. Tại hạ Viên Kim, là nội các trưởng lão phụ trách lần khảo hạch này.
Ngay khi Nhiếp Vân đang bồi hồi trong đám người thì đột nhiên nghe thấy một đạo thanh âm lanh lảnh truyền ra từ trên không trung. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên không trung chẳng biết từ khi nào đã có thêm mấy đạo thân ảnh.
– Thật mạnh.
Những người này không nói lời nào thì hắn cũng không phát hiện ra được, đủ để thấy được thực lực mạnh mẽ ra sao. Ngẩng đầu nhìn lên, chung quanh thân thể mấy người này có linh khí hội tụ, không gian thi thoảng vặn vẹo, không ngờ đều là cường giả bán bộ Phá Không cảnh.
Nội các trưởng lão trogn Hóa Vân tông có được thực lực Hạp Hư cảnh, bán bộ Phá Không cảnh chỉ sợ cũng là mấy người nổi bật trong đám nội các trưởng lão.
Thực lực mạnh mẽ như vậy nhất định có vô số thủ đoạn, cho dù Nhiếp Vân luyện hóa phật cốt, tràng hạt, thực lực có đột phá lớn, thế nhưng cũng không dám nói có thể nhẹ nhõm chiến thắng đối phương.
Thực lực đạt tới Hạp Hư cảnh trở lên, sức chiến đấu cũng không chỉ có tu vi bả thân mà là thiên phú, lý giải đối với võ đạo, còn có rất nhiều thủ đoạn nữa.
Tựa như Nhiếp Vân vậy, nếu như chỉ nhìn hắn là Hạp Hư cảnh sơ kỳ đỉnh phong mà xem nhẹ hắn, vậy thì chờ chết đi.
– Khảo hạch Hóa Vân tông chú ý công bằng và liêm chính. Lần khảo hạch này chỉ tuyển chọn ba trăm đệ tử hạch tâm, ba trăm đệ tử tinh anh và ba trăm đệ tử bình thường. Thực lực đạt tới Thiên Kiều cảnh, Hạp Hư cảnh xin mời đứng sang bên cạnh. Đạt tới Lĩnh vực cảnh thì đứng ở giữa, người có thiên phú đặc thù hoặc là thực lực đạt tới Bất Hủ cảnh đứng bên phải.
Nhìn chung quanh một chút, thấy mọi người yên tĩnh ljai, Viên Kim trưởng lão giơ tay lên rồi hạ xuống, chậm rãi nói.
Thực lực khác biệt đương nhiên phương thức khảo hạch cũng khác biệt, Hạp Hư cảnh và Bất Hủ cảnh ném vào cùng một chỗ, chẳng những phiền toái mà sợ rằng còn chẳng tra xét ra được cái gì.
Nghe thấy quy củ, Nhiếp Vân cũng không nhiều lời mà bước về phía bên trái.
– Ngươi làm gì vậy?
Vừa đi hai bước đã bị một thiếu niên Thiên Kiều cảnh đỉnh phong đụng phải. Thiếu niên này nhướng mày, đang định nổi giận thì đột nhiên phát hiện ra Nhiếp Vân có được thực lực Hạp Hư cảnh sơ kỳ đỉnh phong, hắn lập tức tịt ngòi, không dám nói nửa câu nữa.