Lệ Tướng lộ ra nụ cười đa mưu túc trí nói:
– Vi Vi, chúng ta đánh cuộc được không?
– Đánh cuộc gì?
Lệ Vi Vi thuận miệng nói.
– Liền đánh cược con và Lăng Hàn đánh thắng bại.
Lệ Tướng cười nói.
– Nếu như con thắng, sau này vi phụ không tiếp tục quản con nữa, con muốn đi đâu chơi cũng được!
– Tốt, không cho phép vô lại!
Lệ Vi Vi nhất thời vui vẻ, nàng vẫn muốn rời Hoàng Đô đi ra ngoài, nhưng Lệ Tướng lo lắng cái này lo lắng cái kia, bảo vệ nàng rất chặt chẽ.
Nàng chỉ lo phụ thân đổi ý, lập tức làm dáng muốn chiến đấu với Lăng Hàn.
Lệ Tướng vẫy tay một cái nói:
– Nếu như con thua…
– Con làm sao có khả năng thua?
Lệ Vi Vi chen miệng nói, thế giới hiện nay cũng chỉ có nàng là Phá Hư Cảnh mới dám cắt ngang lời của một vị cường giả Tinh Thần Cảnh.
Lệ Tướng đương nhiên sẽ không tức giận, tuy hắn có bốn con gái, nhưng ba nữ lớn từ mấy vạn năm trước liền lập gia đình, con gái nhỏ nhất là mười mấy năm trước mới sinh ra, được hắn sủng ái nhất.
– Con thua, vậy ít nhất phải đến Sơn Hà Cảnh mới có thể rời Hoàng Đô, đến Nhật Nguyệt Cảnh mới có thể rời Loạn Tinh Quốc Vực.
Hắn cười nói.
Nghĩ như thế nào cũng không có lý do thua a!
– Được!
Lệ Vi Vi gật đầu, hiện tại nàng chỉ muốn đánh bại Lăng Hàn, vậy có thể rời Hoàng Đô, đi các nơi du lịch, hưởng thụ cuộc sống tự do tự tại. Xèo, nàng xông ra ngoài, khởi xướng công kích về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn vẫn như trước tiện tay chống đỡ, hắn không muốn trở thành công cụ đánh cược của hai cha con bọn họ, nhưng tựa hồ lại không thể tránh khỏi.
– Lăng Hàn, bổn tướng hi vọng ngươi, ngươi nhất định phải thắng!
Lệ Tướng cười nói với Lăng Hàn, tuy cười khanh khách, nhưng mang theo uy nghiêm vô thượng, bởi vì hắn là cường giả Tinh Thần Cảnh, cũng bởi vì hắn là Hoàng Triều Tả Tướng.
Lăng Hàn thở dài, nếu như hắn kháng mệnh, vậy nhất định sẽ bị Tả Tướng làm khó dễ.
Cường giả như vậy, quyền quý như vậy, muốn thu thập hắn thực quá dễ dàng, tuyệt đối không thể có một người đồng ý ra mặt cho hắn. Huống chi, coi như Tả Tướng giết hắn, lập một con rối khác thì đã làm sao?
Hắn tăng lên mấy phần sức chiến đấu, trong nháy mắt liền chiếm cứ thượng phong, nhưng vẫn để lại cho Lệ Vi Vi chút mặt mũi, bỏ ra chừng trăm chiêu mới đánh bại đối phương.
Lệ Vi Vi không thể nào tiếp thu được, sao lại có thể như thế nhỉ, một người nhát gan đến Phá Hư tầng chín mới dám vào Thần giới Hạ giới, lại có thể ở chiến lực vượt qua mình? Nàng mờ mịt lắc đầu, qua một lúc mới nói:
– Ta không phục, lại so một lần!
Lúc này Lệ Tướng mới cười to nói:
– Cô nàng ngốc, Lăng Hàn là Tiểu Thế Giới chi chủ, mấy ngày trước hắn mới khai thiên thành công, mang theo toàn bộ Tiểu Thế Giới phi thăng tới Thần giới.
– A!
Lúc này Lệ Vi Vi mới ý thức được mình hiểu sai ý, hóa ra Lăng Hàn không phải sợ chết, mà là vì khai thiên mới kéo dài tới Phá Hư tầng chín.
Có thể khai thiên, vậy tuyệt đối là nhân kiệt đương đại!
Nàng bị lừa rồi, bị cha và Lăng Hàn lừa.
Đáng ghét! Quá đáng ghét! Nàng tức giận rồi!
Lệ Vi Vi nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Lão cha lừa gạt mình coi như thôi, ngươi một người xa lạ dựa vào cái gì cũng đến bắt nạt bổn tiểu thư? Bổn tiểu thư nơi nào đắc tội ngươi, ngươi lại đối xử với bổn tiểu thư như thế?
– Ha ha, nguyện đánh cuộc chịu thua, sau này ngoan ngoãn đi Xích Thiên Học Viện, không nên có ý nghĩ bỏ trốn nha!
Lệ Tướng nghiêm nghị nói, hắn vẫn sợ con gái bảo bối này tính khí thất thường.
—————