“Toàn thân là linh thể, thú vị thú vị, lão nhân ta còn cho rằng linh dược này đã tuyệt chủng rồi đấy, không nghĩ tới hôm nay lại may mắn thấy được như vậy.” Người tới tóc bạc râu dài, chẳng qua hai tròng mắt lại không có nửa điểm vẩn đục, ngược lại còn cực kỳ có tinh thần.
Thân thể trùng tu hiện tại của Đường Khanh, một thân tu vi sớm đã không còn, cũng liền uổng cho một thân linh thể.
Lão giả vuốt chòm râu bạc trắng, hỏi, “Cô bé cứ như vậy chuẩn bị đi ra ngoài?”
“Ta có chuyện quan trọng, vẫn hy vọng đại tiên cho đi.”
“Ồ…… Lão nhân nghe nói hiện tại bên ngoài thế đạo rất loạn, chỉ với một thân linh thể này của ngươi, e là còn không làm được chuyện ngươi muốn làm đã bị người ta đem đi luyện đan.” Nói xong, ông thấy cô bé này mặt lộ vẻ u sầu, không khỏi lại nói: “Nếu lão nhân ta là cô, sẽ ở chỗ này tu luyện thật tốt, đợi thời cơ chín muồi lại đi ra ngoài cũng không chậm.”
“Đại tiên nói rất đúng.” Đường Khanh nhụt chí, nhưng cũng biết lão giả nói vậy là có ý tốt, lời này cũng là lời thật.
“Nếu cô bé không chê, trong thời gian này lão nhân có thể dạy ngươi một chút công pháp cấp tốc.” Trên đời này rất nhiều người đều chú ý đến một chữ duyên, lão giả cảm thấy cô cực kỳ thuận mắt, lúc này mới mở miệng nói lời này.
Hệ thống, “Khanh Khanh mau đáp ứng, gia hỏa này là Tán Tiên, bái ông ta làm thầy hoàn toàn không lỗ!”
Có lời hệ thống nói, Đường Khanh cũng không ngượng ngùng, lập tức liền quỳ trên đất, hô: “Sư phụ ở trên, nhận của đồ nhi một lạy.”
Nghe vậy, Tán Tiên tức khắc mặt lộ ý cười, ông thu nhận cô bé này cũng là vì muốn nhìn một chút xem linh thể rốt cuộc có thể luyện công pháp đến mức độ nào.
Lần này vừa bái sư, ước chừng mất gần mười năm cô mới rời khỏi Côn Luân được.
Đường Khanh vốn đã có bàn tay vàng thân thể tu tiên, hiện giờ còn thêm thân linh thể, tốc độ kia liền nhanh đến mức cả Tán Tiên cũng đều trừng mắt cứng lưỡi, cuối cùng chỉ tốn mười năm liền cho phép cô rời đi.
Mười năm thời gian, Nhân giới đã xảy ra thay đổi thật lớn, nhưng đối với người tu tiên mà nói, chẳng qua chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Hệ thống, “Khanh Khanh, rời khỏi núi Côn Luân ngươi sẽ đi tìm ai trước?”
Đường Khanh sờ sờ khuôn mặt không khác lắm với dáng vẻ thật sự của mình này, nói: “Chắc là Thôn Thiên đi, nhân lúc tu vi của hắn còn chưa tăng lên, trước tiên liền làm thịt hắn, bớt đi hậu họa.”
“Ồ, Thôn Thiên hiện tại đang làm thủ hạ của nam chính, tìm hắn cũng không khác gì với tìm nam chính cả.”
Lời hệ thống nói khiến Đường Khanh lập tức trượt chân thiếu chút nữa té ra đất, cuối cùng mới giật khóe miệng hỏi: “Thôn Thiên này có bệnh, muốn mỗi ngày ở bên kẻ thù của mình sao?”
Hệ thống giải thích, “Hắn muốn chiếm thân thể của Kỳ Tu, cho nên mới lựa chọn ở lại bên cạnh hắn làm thủ hạ.”
Đường Khanh than thở một tiếng, xem ra phải nhanh chóng tìm được Kỳ Tu và cả Thôn Thiên, nếu không hắn mà bị chiếm thân thể, vậy chẳng phải nỗ lực trước đây của cô đều uổng phí cả sao!
Nam chính hắc hóa cực kỳ đáng sợ, hơn nữa những năm gần đây có chút xu thế tẩu hỏa nhập ma, không ít thủ hạ dưới trướng đều tự động đi tìm người linh khí dư thừa cho hắn hấp thụ. Nói đến cũng quái, rõ ràng là Ma tộc, cố tình lại dùng công pháp Kiếm Huyền Tông, Kiếm Huyền Tông chính là chính đạo, công pháp của nó dĩ nhiên yêu cầu lượng lớn linh khí, nhưng công pháp hắn tu hiện giờ chính là ma đạo, muốn gắng gượng tu chính đạo, tất nhiên sẽ tổn thương cho thân thể hắn, nhưng hắn cũng không để ý điều này, làm ngơ ma khí bùng nổ trong cơ thể, còn mạnh mẽ hấp thụ những tu sĩ linh lực dư thừa kia.
Kỳ Tu đặt ma cung ở Lạc Thủy Thành, xung quanh có kết giới cường đại bảo hộ, người bình thường không dễ dàng đi vào, Đường Khanh còn chưa tiến vào Lạc Thủy Thành, liền bị thủ hạ tinh mắt của Kỳ Tu phát hiện. Linh khí dồi dào như vậy, Ma Tôn của bọn họ nhất định sẽ thích! Ôm ý nghĩ như vậy, bọn họ liền đánh lén cô.
Đường Khanh vốn muốn tìm cơ hội tiến vào ma cung, ý định của đám tiểu lâu la này giống với ý cô, vì thế thuận tay đẩy thuyền, cô liền làm bộ hôn mê tùy ý để bọn họ mang cô tiến vào.
Sau khi tiến vào ma cung, tùy ý tìm một cơ hội, cô liền thoát khỏi tiểu lâu la trông giữ, hơn nữa có hệ thống ở đây, cô rất nhanh liền tìm được tên thị vệ đang bị Thôn Thiên chiếm thân thể.
Không có tu vi trước kia, Thôn Thiên cực kỳ cẩn thận, lúc này khi Đường Khanh xuất hiện trước mặt hắn ta, hắn ta liền biết đối phương vì mình mà đến.
“Ngươi là ai?”
“Người muốn giết ngươi.”
“Người muốn giết ta quá nhiều. Muốn ta chết, tốt xấu cũng phải cho ta biết chết trong tay ai.”
“Người thay trời hành đạo.”
Như thể nghe được truyện cười, hắn phụt một tiếng cười ra, “Được rồi, loại chuyện ma quỷ này ta sẽ không tin. Ta đã biến thành như vậy mà còn có thể đuổi theo, xem ra, ta rất quan trọng với ngươi nhỉ.”
“Ngươi kéo dài thời gian như vậy, là muốn chờ ai?” Đường Khanh bóc trần mưu kế của hắn ta, không tiếp tục nhiều lời, trực tiếp động thủ.
Thôn Thiên sao có thể là đối thủ của cô, nhưng ngay một khắc cô ra tay kia, hắn thế mà lại biến mất ngay trước mắt cô!
