Vẫn giọng điệu ôn nhu, nhẹ nhàng mà bình thản đó, dù cho phải đối mặt với bao gian khổ, khó khăn dù cho chỉ giây phút nữa thôi trời sẽ đổ ập xuống anh vẫn muốn cười, cười thật tươi để an ủi cô, để cô bớt lo lắng. Bởi với Thẩm Quân Đình không gì quan trọng hơn cô, không gì đáng giá hơn bình yên của cô, anh nguyện gánh lấy mọi thứ, gánh chịu bầu trời sập xuống chỉ cần cô mãi hạnh phúc, mãi giữ được nụ cười rạng rỡ.
– …..
Cố Tuyên Nghi không nói gì, mặc anh ôm lấy mình, tựa đầu vào ngực anh, cùng nhau vào nhà.
Sau khi vào nhà Cố Tuyên Nghi liền rời khỏi anh vào phòng bếp hâm lại đồ ăn cho anh, mà lúc này Thẩm Quân Đình ở bên ngoài cũng nhìn thấy bản tin trên TV liền hiểu ra lý do cô im lặng không nói gì từ nãy đến giờ.
Một lúc sau Cố Tuyên Nghi từ trong bếp đi ra gọi Thẩm Quân Đình vào ăn cơm lại thấy anh đang cầm chiếc khăn cô đang đan dở chăm chú lật qua lật lại.
– Đình… ăn cơm thôi…
Nghe tiếng cô gọi Thẩm Quân Đình ngẩng đầu lên, bỏ chiếc khăn trên tay sang một bên, tiến đến ôm lấy cô, giọng nói có chút khàn.
– Bảo bối, em biết rồi?
….
Cố Tuyên Nghi chưa hiểu anh đang muốn nói chuyện gì tầm mắt lại nhìn thấy nữ MC trên TV đang đưa tin về Max liền hiểu ra bèn dùng giọng mũi ” Ừm” một tiếng.
– Sao không hỏi anh chuyện gì đã xảy ra?
Cố Tuyên Nghi lắc đầu, lại nhận ra anh đang ôm cô, lại đứng cúi người, cằm tựa vào vai cô căn bản không nhìn thấy hành động vừa rồi của cô bèn cất tiếng.
– Không cần thiết.
– Tại sao? Thẩm Quân Đình hỏi, anh không tin cô không tò mò về lý do Max thất bại trong lần đấu thầu này bởi cả cô và anh đều biết vì dự án này trên dưới Max đã dốc toàn tâm toàn trí, ngày đêm làm việc để đưa ra những phương án tốt nhất chỉ là không ngờ đến phút chót lại để vụt mất.
– Em biết vì dự án này anh đã rất mệt mỏi, cũng rất căng thẳng lại thêm chuyện hôm nay anh chắc chắn sẽ càng mệt mỏi, áp lực hơn. Em đã không thể giúp anh san sẻ gánh nặng trên thương trường thì ít nhất khi ở trên cương vị là vợ sắp cưới của anh em nên giúp anh thoải mái hơn, và hơn hết điều bây giờ em nên làm là chăm sóc, quan tâm anh, giúp anh cảm thấy thư giãn, thoải mái hơn chứ không phải là tạo thêm gánh nặng, áp lực cho anh.
Nếu anh không muốn nói em sẽ tuyệt đối không hỏi, còn nếu anh muốn nói em sẽ lắng nghe, san sẻ cùng anh, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua chuyện này.
Cố Tuyên Nghi ôm anh, bàn tay siết chặt eo anh giống như muốn anh cảm nhận được rằng dù anh có ra sao cô vẫn luôn bên cạnh anh, sát cánh cùng anh, hai người sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.
– Cảm ơn em, có em thật tốt.