– Như vậy, chuyện chúng ta là gia đình, trước mắt không thành lập.
Tô Căng Bắc khẽ cười thành tiếng, mắt hoa đào quyến rũ xinh đẹp:
– Nhưng có lẽ anh chưa biết, dạo này í mà, thái độ của em thay đổi rồi.
Chu Thời Uẩn:
– …
– Ôi, đều tại em trước đây không nhìn xem vị hôn phu của emtướng mạo thế nào, bây giờ thấy rồi, em cảm thấy rất thỏa mãn.
Tô Căng Bắc chỉ vào Chu Thời Uẩn:
– Vị hôn phu đẹp trai thế này, em quyết định sẽ vui vẻ nhận lấy.
Chu Thời Uẩn nhìn cô chốc lát.
Cô gái trước mặt tựa như đùa giỡn tựa như nghiêm túc, anh khôngthể nhìn thấu nội tâm cô, nhưng anh biết mình không thích cách nói củacô. Đẹp trai? Nhận lấy? Cô rốt cuộc là dùng tâm thái gì để tiếp nhận?
– Chu Thời Uẩn, anh sống ở đâu nhỉ, mẹ em trước đây hình như có nói với em rồi, có điều em không để ý, quên mất.
Chu Thời Uẩn không trả lời, một lát sau mới nói:
– Tô Căng Bắc.
– Ối!
Hình như anh chưa từng gọi tên cô nghiêm chỉnh, Tô Căng Bắc vui vẻ, chờ anh nói tiếp.
– Cô muốn kết hôn với tôi, vì cô muốn hai bên không phiền nhiễulẫn nhau, muốn tiếp tục làm công việc hiện tại của cô, và không muốnngười nhà quấy rầy cô.
Tô Căng Bắc sững sờ, không ngờ anh âm thầm điều tra cô rõ ràng như vậy:
– Cho nên?
– Tôi cho rằng sau khi cô biết tôi là ai sẽ trốn rất xa.
– Vậy anh thì sao, anh muốn em trốn rất xa sao?
Tô Căng Bắc vân vê lọn tóc quăn hiền thục, nói:
– Chu Thời Uẩn, em thấy anh cũng không có đặc biệt bài xích em mà.
Anh hơi dừng lại:
– Cô là cô gái thích hợp nhất do Chu gia chọn.
Tô Căng Bắc thích thú nói:
– Vậy anh cũng cảm thấy thích hợp?
Chu Thời Uẩn lãnh đạm mà nghiêm túc nói:
– Tôi biết cô thích không quấy rầy lẫn nhau, điều này tôi rất hài lòng. Cho nên kết hôn với cô cũng không tệ.
– Đây chính là lý do anh không từ chối…
Tô Căng Bắc trợn mắt ngớ người, ý nghĩ này cùng với ý nghĩ của cô trước đây không hẹn mà gặp, đúng là!!!
– Bây giờ anh vẫn nghĩ như vậy?
Chu Thời Uẩn suy nghĩ, vừa định gật đầu thì thấy cô gái trước mắt nhô người ra, tay trái lưu manh nắm lấy cằm anh:
– Không được gật đầu!
Chu Thời Uẩn:
– …
– Chu Thời Uẩn, em cho anh biết, kết hôn là phải chịu trách nhiệm, không được tùy tiện như anh vậy!
Lúc Tô Căng Bắc nói lời này hoàn toàn đã quên mình là một người không đáng tin cỡ nào…
Chu Thời Uẩn đang cầm bút, dùng bút đẩy tay cô ra:
– Ừ, tôi chịu trách nhiệm, những gì có thể làm được tôi sẽ cố hết sức mà làm.
– Cái gì là có thể làm được, hửm?
Tô Căng Bắc nhướng mày:
– Thực hiện trách nhiệm người chồng… cho em ôm?
Chu Thời Uẩn hơi cau mày, không ổn.
– Nắm tay?
Mày cau càng sâu hơn, vô cùng không ổn.
– Hay là anh muốn sàm sỡ em giống lần trước?
Chu Thời Uẩn cuối cùng không nhịn nổi:
– Lần trước?
– Ồ, anh quên rồi.
Ánh mắt Tô Căng Bắc đầy ý “anh cứ ra vẻ thanh cao đi”:
– Là ai sờ… hửm?
Ánh mắt cô chỉ về phía ngực Chu Thời Uẩn.
Anh hơi ngẩn người, trong đầu đột nhiên hiện lên độ cong mềm mại kia. Nhưng khi anh ngước mắt nhìn cô gái tùy tiện trước mắt, ngữ khívẫn rất bình đạm:
– Cấu tạo của ngực hầu như do mỡ làm chủ, trừ mỡ ra thì thànhphần lớn nhất của ngực là nhũ tuyến. Hồi học y, giáo sư luôn dùng ngựccủa thi thể nữ để giảng giải về triệu chứng bệnh và phẫu thuật có liênquan, không chỉ bên ngoài mà thành phần bên trong cũng rất quan trọng,cô nói tôi sờ cô… xin lỗi, tôi không có ý sàm sỡ.
Những lời kia vừa dứt, Tô Căng Bắc đơ người rất hiếm thấy. Cônghĩ, nếu mình không hiểu sai thì ý của vị bác sĩ Chu này là: tôi sờnhiều lắm, cô tính là cái thá gì!
– Anh!
– Sư huynh!
Cửa văn phòng đột nhiên bị người khác xông vào.
Lâm Thanh Duy giữ nguyên tư thế mở cửa, đơ mặt nhìn cảnh tượngtrước mắt. Cô Tô xinh đẹp quyến rũ đứng một chân trên đất, cả người nằmnhoài trên bàn làm việc của sư huynh, mà sư huynh lại không có bất kỳ ýkhó chịu nào mặc cho cô ấy “làm càn”.
Lâm Thanh Duy chớp chớp mắt, không đúng, sư huynh sao lại để cô Tô tiến công văn phòng mình rồi?
– Chuyện gì?
Chu Thời Uẩn quay đầu nhìn cậu.
– Ơ… chủ nhiệm Dương nói có chuyện tìm anh, bảo anh đến đó một chuyến.
– Được.
Chu Thời Uẩn đứng dậy, đi được hai bước thì quay đầu nhìn Tô Căng Bắc:
– Cô Tô, mời về phòng bệnh.
Tô Căng Bắc ở một góc họ không thấy lộ ánh mắt nham hiểm, hếtnhịn rồi lại nhịn, cuối cùng xoay đầu như ánh mặt trời xán lạn:
– Được, bác sĩ Chu đi thong thả.
Chu Thời Uẩn mím mím môi, cô gái này, chốc thì âm u chốc thì rực rỡ, quái gở. Một lần nữa, anh nghi ngờ ánh mắt của các trưởng bối vàthầy bói.
Hà Địch nói, trong một phỏng vấn, Từ Gia Vỹ trả lời câu hỏi liên quan đến Tô Căng Bắc có chút mờ ám không rõ ràng.
Tô Căng Bắc gác chân, chậm rãi hỏi:
– Mờ ám không rõ ràng gì?
– Các phỏng vấn trước, quản lý của cậu ta nói đêm đó hai ngườichỉ là quay chương trình xong, mọi người cùng nhau đi ăn khuya nên TừGia Vỹ mới ngồi xe em, kết quả dọc đường lại xảy ra tai nạn giao thông,hai đứa em không có quan hệ gì hết.
Hà Địch đưa tin tức cho cô xem:
– Vốn chuyện này đã dịu xuống nhưng ai ngờ hôm qua Từ Gia Vỹđược hỏi là thưởng thức ngôi sao nào nhất trong giới showbiz, cậu ta lại nói tên của em, em nói xem, đây không phải là kiếm chuyện sao, scandalmới đè xuống giờ lại bùng lên.
Tô Căng Bắc vừa nghe Hà Địch nói vừa xem tin tức, trong tin tứcviết, phóng viên hỏi Từ Gia Vỹ tại sao thưởng thức cô nhất, Từ Gia Vỹnói cô rất dễ gần, bụng dạ rất hiền lành, vả lại rất chuyên nghiệp…
Cư dân mạng bình luận:
“Lúc Từ Gia Vỹ nói câu này rõ ràng rất ngượng ngùng, đây là ý tỏ tình ngầm?”
“Trai tài gái sắc, thực ra cũng hợp đấy, người ta thích là được.”
“Những người nói Vỹ Vỹ đang tỏ tình đi chết đi! Vỹ Vỹ nhà chúng tôi không thể thích loại yêu tinh đó!”
“Cướp đi nam thần của tôi, người qua đường anti Tô Căng Bắc!!!”
“Ôm nào Tô bảo bối (1) của tôi, chúng ta không hẹn được sao?”
(1) Nguyên văn là “Tô bảo”, không rõ chỉ Tô Căng Bắc hay chỉ fan club của Tô Căng Bắc, sau này sẽ chỉnh lại sau.
…
Tô Căng Bắc xem lướt qua một lượt, ngáp:
– Hà Địch, hồi nãy chị có thấy Chu Thời Uẩn đi qua phòng bệnh bên này không?
Hà Địch không ngờ Tô Căng Bắc xem thật lâu mà câu đầu tiên hỏi lại là câu này:
– Hả? Không, không thấy.
Tô Căng Bắc ném điện thoại di động, biếng nhác nằm ườn ra gối:
– Hà Địch, chị nói xem, em bị tai nạn giao thông thế này làm sức quyến rũ giảm đi nhiều sao? Em mập lên dữ lắm sao?
– Đâu có.
Hà Địch nói thật, cô ấy mập lên mấy ký nhưng tuyệt đối không ảnh hưởng đến vẻ bề ngoài.
Tô Căng Bắc:
– Vậy tại sao hôm nay em ăn diện đẹp như vậy mà Chu Thời Uẩn không có tí biểu hiện nào chứ.
Hà Địch:
– …
Lúc này Hà Địch chỉ có một suy nghĩ, chính là thịt tươi non mềmtrong lòng Tô đại tiểu thư nhà mình lại đổi rồi, hơn nữa lần này khôngphải đổi chồng vì xem phim truyền hình.